The Gentlewoman Writer
  • Trang chủ
  • Về tôi – The Gentlewoman Writer
    • BUY ME A TEA
    • Tư vấn 1:1
  • Viết
    • Viết chuyên môn
    • Viết kết nối
    • Viết Kinh doanh
    • Viết phát triển
    • Viết sách
  • Khoá học
    • Đôi nét về Giảng viên
  • Trang Tài nguyên
  • Youtube
  • Podcast
0
Tag:

inspiration

team building CST & Risk 2024
Viết kết nối

The Value of Little Things: A Team Building Reflection

by Dương My 20/08/2024

The team-building season always brings a mix of laughter and tears, doesn’t it? Thankfully, this season ended with everyone on our team laughing like kids throughout the journey together.

As we age, it becomes harder to laugh freely because of countless burdens. Our minds are constantly occupied with calculations, leaving little room for rest. So, when planning the Gala Dinner, I wondered how to ensure everyone enjoyed themselves. How could we prevent anyone feeling left out or like they didn’t belong?

We are all still small individuals in this vast world. Regardless of who you are, like all humans, your greatest need is to be loved and valued. In a group, some are as vibrant and lively as the spring breeze, while others are calm and quiet like water. How do we bring them together? How do we create a space where they can laugh, cry, and hold hands? It’s not easy, but together, we can rewrite the narrative.

Team building isn’t just about forcing junior team members to perform, participate in water games, compete, and feel pressure. Team building shouldn’t make older colleagues feel exhausted and resort to hiding in their hotel rooms. Team building should be:

A chance to escape the concrete jungle, reconnect with nature, and breathe fresh air that fills our lungs.

An opportunity to get to know our colleagues beyond work, understand each other better, and share more.

A time to build when needed and reflect when required.

A chance for each of us to assess our physical and mental well-being and ask ourselves if we’ve been kind to our healthy bodies.

And much more!

There are countless new definitions of a corporate team-building trip, and I’m fortunate to be part of this team, contributing and benefiting from it.

Thank you to our lovely leaders who unconditionally support and embrace our ideas. Thank you for generously sponsoring us so we can afford to live because, as Đen said, “Without money, how can we make music?”

Thank you to the women in our group. Despite the worry evident on your faces, you bravely carried your backpacks, eagerly ventured into the deep forest, crossed streams, explored caves, and participated in every activity. These first-time experiences will empower you to believe in your ability to accomplish anything, regardless of your generation. Because, as they say, “Every age for a woman is beautiful, as long as she lives as her diamond self.”

Thank you to the men in our group. You are all diligent, kind, and incredibly gentlemanly. I am proud of our boys.

Like birds, we spread our wings and fly freely but need each other to support our flight back home.
Like stars, we have our twinkling light, but no star can shine alone in the night sky. We need each other to shine brightly together. Like rivers, we don’t compete to flow first; we only strive to flow endlessly.

My Duong.

Life is a challenging journey across the sea. Once we step onto the same boat, we are one. We should become a united force with our team. The waves are already strong enough to toss us around, so when we embark on the same journey, we must support each other to navigate each wave.

We don’t live in this world for hundreds of years to waste even a moment on pointless competition and pushing each other down. We are here to live fully, share, love, and support our loved ones, our partners, and our teammates, whom we are fortunate to have in our lives.

For many a year, I have travelled many a mile to
lands far away I’ve gone to see the mountains, the oceans I’ve been to view.
But I failed to see that lay.
Not two steps from my home.
On a sheaf of paddy grain – a glistening drop of dew

  • Rabindranath Tagore (India)

Let’s always cherish and love every face we are fortunate to meet and connect with. May we all have abundant peace and hearts overflowing with love.

Be Gentle,

From MyMy with love.

20/08/2024 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
Viết kết nối

FUNdamentals – Những điều bé nhỏ quý giá

by Dương My 19/08/2024

Mùa team building đến thì thường muôn kiểu khóc cười nhỉ. May mắn khi mùa này kết thúc, cả team mình ai cũng có thể cười thật vui như những đứa trẻ trong suốt hành trình vừa qua, cùng nhau.

Càng lớn chúng ta càng khó vui cười vì có quá nhiều vướng bận, trong chiếc đầu nhỏ bé của mỗi người cứ luôn phải ngược xuôi tính toán đủ điều, hiếm có giây phút nào nghỉ ngơi thật sự. Thế nên khi tổ chức Gala Dinner mình đã nghĩ làm sao để mỗi thành viên đều được vui nhỉ? Làm sao để không ai cảm giác bị lạc lõng, có suy nghĩ đây không phải là nơi mình thuộc về?

team buidling team CST & Risk 2024

Mỗi chúng ta vẫn là những cá thể bé nhỏ giữa cuộc đời. Dù bạn có là ai đi nữa, nhu cầu lớn nhất của bạn cũng không nằm ngoài nhu cầu lớn nhất của con người là được yêu thương và được trân trọng. Trong tập thể sẽ luôn có người thật rộn ràng sôi nổi như gió xuân, song song đó cũng có người an tĩnh như nước, làm sao để tất cả họ gặp nhau ở một điểm. Để họ có thể cùng khóc cùng cười cùng nắm tay nhau. Rõ là không dễ nhưng cùng nhau chúng ta đã có thể viết lại nhiều điều:

  • Rằng team building không phải chỉ có những bạn trẻ bị đẩy ra làm đủ trò, phải diễn văn nghệ, phải chơi té nước, phải thi thố các kiểu đầy áp lực, và miễn cưỡng;
  • Rằng team building sẽ chỉ khiến các anh chị lớn cảm thấy mệt mỏi, liên tục phải cáo bệnh trốn kín trong phòng khách sạn.

Mà team building chính là:

  • Cơ hội để mọi người được thoát khỏi bốn bức tường bê-tông cốt thép, được về với nơi có cây xanh hồ nước, được hít thở không khí trong lành căng tràn lồng ngực;
  • Được biết về đồng nghiệp mình nhiều hơn bên ngoài công việc, được hiểu nhau và sẻ chia nhiều hơn;
  • Là lúc nào cần building thì building, lúc nào cần chiêm nghiệm thì chiêm nghiệm,
  • Là cơ hội để tự mỗi người có dịp nhìn lại sức khỏe của mình cả về thể chất lẫn tinh thần, xem mình đã thật sự tử tế với cơ thể lành lặn, vẹn toàn mình đang may mắn có được hay chưa?!
  • …

Và còn nhiều nữa những định nghĩa mới cho một chuyến team building của giới văn phòng mà duyên số làm sao mình được là một phần của team, được tham gia đóng góp và được thụ hưởng.

Cảm ơn những người Sếp luôn ủng hộ và hưởng ứng ý tưởng của các thành viên vô điều kiện; cảm ơn đã hào phóng tài trợ cho chúng em có tiền trang trải cuộc sống vì “không có tiền thì làm nhạc làm sao” – Đen.

Cảm ơn những chị gái trong đoàn, dù sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt nhưng vẫn kiên định vác balo hăng hái đi vào rừng sâu, băng suối leo hang không sót một hoạt động nào. Và em tin là, những trải nghiệm lần đầu các chị vượt qua sẽ giúp các chị luôn tin bản thân mình làm được mọi thứ, không quan trọng chúng ta thuộc thế hệ nào. Bởi,

“Độ tuổi nào của phụ nữ cũng là độ tuổi xinh đẹp cả, miễn ta sống với phiên bản kim cương của chính mình“.

Cảm ơn các anh trai, bạn nam trong đoàn, ai cũng siêng năng, tử tế và galang vô cùng. Mình rất yêu quý và tự hào về các boys nhà mình luôn.

Như những cánh chim, chúng ta tự do vươn mình tung cánh, nhưng cũng cần nhau để trợ lực bay về nơi cư trú.
Như những vì sao, chúng ta có ánh sáng lấp lánh riêng mình, nhưng không vì sao nào một mình có thể tỏa sáng giữa bầu trời đêm, chúng ta cần nhau để cùng tỏa sáng.
Như những dòng nước, chúng không tranh giành chảy trước, chỉ giành nhau chảy mãi không ngừng.

My Dương.

Đời người như hành trình vượt biển gian nan, một khi đã bước lên cùng chiếc thuyền, chúng ta là một thể. Chúng ta nên cùng đồng đội trở thành một khối. Sóng gió ngoài khơi đã đủ mạnh xô đẩy ta nghiêng ngả, thế nên khi bước lên cùng một chiếc thuyền hãy nâng đỡ lẫn nhau để vượt qua từng con sóng xô.

Chúng ta không sống ở thế gian này cả trăm năm để có thể phí hoài phút giây nào cho những tranh giành, xô đẩy không đáng. Chúng ta đến với cuộc đời này để sống thật trọn vẹn; để sẻ chia, yêu thương và nâng đỡ mỗi người thân, người yêu, mỗi người đồng đội ta may mắn có được trong đời.

“Tiêu hao năm tháng

Du ngoạn khắp vùng

Thấy bao núi cao 

Thấy bao biển rộng

Sao ta không thấy

Ngay trước cửa nhà

Giọt sương lấp lánh

Trên cành cây ngô”

  • Đại thi hào Rabindranath Tagore (Ấn Độ) –

Hãy luôn trân trọng và yêu thương mỗi gương mặt ta may mắn được gặp gỡ, gắn bó. Chúc cho tất cả chúng ta luôn có nhiều năng lượng bình an và trái tim tràn đầy tình yêu thương.

Be Gentle,

From MyMy with loves.

19/08/2024 0 comment
1 FacebookTwitterPinterestEmail
Viết chuyên môn

Đừng làm freelancer fulltime, chỉ vì ai đó bảo bạn nên như thế

by Dương My 07/12/2022

Bài viết dành cho những bạn trẻ cô đơn vào đời, mơ màng bước vào thị trường lao động và có ý định làm freelancer fulltime vì… nghe nhiều người nói làm vậy ngon ăn lắm.

Bạn đã nghe rất nhiều người cổ vũ, thậm chí cổ xuý cho việc nên trở thành freelancer toàn thời gian. Nhưng chắc các bạn trẻ quên nhìn lại background, nền tảng của những người đang cỗ vũ các bạn, nói ra rả vào tai bạn mỗi ngày “Hãy làm freelancer đi, sướng lắm, tự do lắm, nhiều tiền lắm” là ai. Tôi có thể chắc chắn với bạn rằng 99% trong số đó đều từng lăn lộn ở các doanh nghiệp, lớn có nhỏ có; đều kinh qua các vị trí chuyên môn lẫn quản lí, có thành tích tương đối, có quá khứ vẻ vang trước khi “rửa tay gác kiếm” để an tâm làm freelancer toàn thời gian.

Họ nói rất nhiều về ưu điểm của việc trở thành freelancer fulltime, ví dụ như:

  1. Thời gian linh hoạt
  2. Làm việc sáng tạo
  3. Có thể chủ động lựa chọn KH và đội nhóm làm việc cùng
  4. Không bị micro-management, hoặc bị kiểm soát bởi những Sếp không ra gì
  5. Thu nhập không giới hạn, làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu

….

Tuy nhiên đó có phải là toàn bộ sự thật?! Nếu đứng ở góc độ vi mô của người lao động trẻ lẫn góc độ vĩ mô của nền kinh tế thì đều không ổn.

Tính chất công việc giúp tôi “đi đi lại lại” giữa môi trường Tập đoàn – Doanh nghiệp SMEs – Trường Đại học, Học viện. Tôi có cơ hội được nghe nhiều lời tâm sự khi các bạn sinh viên, bạn trẻ mới ra trường, hoặc muốn đổi ngành đến xin lời khuyên về tư vấn, hướng nghiệp trong ngành Marketing.

Có hôm một em gái nhỏ chia sẻ với tôi thế này: “Em học xong cấp 3 và quyết định làm freelancer toàn thời gian, sống cuộc sống như em muốn. Xong sau đó em thấy rất khó khăn vì chưa có nhiều kinh nghiệm. Em quyết định quay lại học Cao Đẳng (thay vì học Đại học) để có thời gian làm freelancer được tốt hơn. Chị thấy em nên làm thế nào là tốt nhất ạ?”. Thật lòng là nghe em ấy nói xong tôi muốn té ngửa. Ai lại đi tiêm vào đầu một bạn trẻ 18, 19 tuổi cái suy nghĩ không đi học và làm freelancer để có tương lai như mình mong muốn. Điều này cũng tệ tương tự như có thời gian nhiều tờ báo mạng lên mấy bài kiểu như “Bỏ học, kiếm tiền trăm tỉ tậu xế sang”, “Không cần học đại học, cô gái kinh doanh thành công tháng kiếm trăm triệu”. Thế giới đang phổ cập giáo dục lên đến bậc Thạc sỹ, đây lại có một bộ phận người cổ xuý cho việc ít học đi. Thua!

Liệu có nên làm Freelancer fulltime khi còn quá trẻ
Tính chất công việc cho tôi có cơ hội được lắng nghe nhiều băn khoăn từ các bạn trẻ, các bạn sinh viên

Tôi có cơ hội đọc được bài phỏng vấn rất hay do Advertising Việt Nam thực hiện với Tiến sỹ Trần Văn Thông – giảng viên ĐH Nhân Văn, Tp.HCM. Có đoạn Thầy chia sẻ như sau khi được hỏi về: “Rất nhiều bạn trẻ rất yêu thích công việc freelancer, vậy tại sao Tiến sĩ lại cho rằng freelancer là một cái bẫy?”

“Khởi nghiệp có thể xé nát nguồn nhân lực trẻ ra. Tôi không phủ nhận khởi nghiệp là tốt nhưng phải có cơ sở vững vàng chứ không phải vì nghĩ ra một ý tưởng nào đó mà “quay xe" đi khởi nghiệp. Freelancer, với tôi mà nói cũng chính là một cái bẫy.

Vì freelancer sẽ tách người trẻ ra khỏi hệ sinh thái nghề nghiệp. Người làm công việc freelancer giống như một cái cây lẻ loi bị tách ra khỏi môi trường, họ vẫn có thể hoạt động và tồn tại nhưng không phát triển theo chuyên môn, theo chiều sâu.

Cái bẫy ở đây chính là freelancer cho phép người trẻ linh hoạt thời gian, vẫn có thu nhập và công việc, thế nhưng họ sẽ không có sự nghiệp đúng nghĩa. Tôi cho rằng Gen Z đang có những tiêu chí xã hội rất khác so với những thế hệ còn lại. Họ muốn xã hội đáp ứng những nhu cầu cá nhân như sức khỏe tinh thần, tự do sáng tạo, tự chủ thời gian,.... Và khi các doanh nghiệp không đáp ứng được thì một trong những điểm đến của họ chính là freelancer. 
Thế nhưng, nếu người trẻ chỉ có một vài kĩ năng, một vài năng lực nhỏ mà đã tách mình ra khỏi hệ sinh thái và cứ lơ lửng như vậy thì cũng chỉ tồn tại được trong một đoạn thời gian ngắn.”

Những bạn trẻ vừa ra trường, hoặc mới ra trường chỉ 1 vài năm đã vội vã trở thành freelancer toàn thời gian thì quả thật rất phí."

Tôi nghĩ câu các em nên hỏi là “Em nên làm freelancer khi nào? Dựa trên những nền tảng gì?”. Bởi khi hỏi câu: “Em có nên làm freelancer fulltime hay không?”. Thì tôi không ngần ngại trả lời là: “Không nên”.

Vì sao vậy? Tôi xin liệt kê một vài lý do nổi bật liên quan đến cơ hội phát triển nghề nghiệp.

Bạn sẽ đánh mất nhiều cơ hội vươn tầm bản thân khi làm freelancer fulltime quá sớm

Khi làm trong Doanh nghiệp, các em sẽ có cơ hội gặp được những anh chị ở những vị trí cao, tầm nhìn lớn và phong thái làm việc đỉnh đạt từ nhiều phòng ban khác nhau. Các anh chị ấy phụ trách những vị trí khác nhau, kinh nghiệm tích luỹ, góc nhìn, quan điểm, phong cách làm việc đa dạng… Khi tiếp xúc với họ trong quá trình làm việc sẽ giúp các bạn có cái nhìn đa chiều, đứng ở nhiều góc độ để nhìn nhận một vấn đề. Không bị “Thầy bói mù xem voi”.

Nếu làm trong các Tập đoàn đa quốc gia, các bạn còn có cơ hội họp hành và làm việc cùng các thành viên ở các nước khác. Có những dịp được họp với những anh chị level cao từ Regional, Global sang… sẽ có lúc bạn cảm giác “sao mình ngu thế” nhưng lại rất sung sướng vì điều ấy. Bởi lúc đó bạn nhận ra mình sẽ học được nhiều thứ và nâng cấp bản thân mình lên cao.

“Thà làm cái đuôi con rồng còn có ngày được bay lên trời, hơn là làm cái đầu con tôm, cả đời cắm xuống đất”.

Bản thân tôi từ những năm sinh viên đều tâm niệm như vậy
Làm freelancer fulltime có phải là con đường sự nghiệp lâu dài của bạn trẻ?
Các bạn trẻ cần có suy nghĩ về hai khái niệm “công việc” – “sự nghiệp” trước khi đưa ra quyết định lối đi cho chính mình

Kiến thức, tài nguyên được “cho không”

Khi làm trong các tổ chức luôn có hoạt động đào tạo, đào tạo nội bộ hoặc thuê ngoài. Các doanh nghiệp càng lớn thì càng chú trọng phần này. Có những chương trình học về kỹ năng mềm, kỹ năng cứng, nghiệp vụ… rất hay mà chỉ có Doanh nghiệp mới đủ khả năng tài trợ cho nhân viên được hưởng quyền lợi đó.

Hay như có những chương trình đào tạo về code of conduct – chuẩn mực hành vi ứng xử, hầu hết mọi người cảm giác phải học như bị ép buộc, nhưng cá nhân tôi thấy rất cần. Học để giúp những người “chân lấm tay bùn” biết đường mà hội nhập với môi trường quốc tế.

Nhiều nhóm kỹ năng được rèn giũa

Làm công việc nào cũng vậy, kỹ năng chuyên môn/ kỹ năng cứng là một phần nhỏ trong tất cả những gì ta cần để phát triển nghề nghiệp. Môi trường doanh nghiệp sẽ là nơi tuyệt vời để bạn trau dồi, thực hành những bộ kỹ năng khác, ngoài chuyên môn. Có thể kể đến như làm việc nội bộ, làm việc liên phòng ban, làm việc với khách hàng, đối tác, nhà thầu; làm việc với các team ở các nước khác…

Nếu tách mình ra khỏi môi trường này, freelancer fulltime không có nhiều điều kiện để trải nghiệm, thử thách và rèn luyện những kỹ năng giúp bạn hoà nhập và phối hợp. Bắt đầu công việc tự do khi còn quá non trẻ, bạn chưa biết cuộc đời khắt nghiệt thế nào và cách ta đối phó với chúng ra sao. Có nhiều trường hợp khách hàng thấy bạn chưa có kinh nghiệm, dễ bắt nạt còn quỵt tiền, chèn ép và không thanh toán cho bạn nữa.

Cơ hội mở rộng nghề nghiệp về lâu dài

Không mấy ai trong chúng ta có thể chắc chắn con đường mình chọn năm 18, 22 tuổi là con đường mình sẽ đi cả đời. Có những giai đoạn bạn sẽ cực kì thích làm chuyên môn, nhưng có khi bạn muốn làm Tư vấn, Cố vấn, Đào tạo;

Ở vai trò người làm việc ở Client side tại các Tập đoàn, tức là bên thường mời/ thuê mướn các bên cung cấp dịch vụ… chúng tôi thường review rất kĩ background, credential/ Hồ sơ năng lực của các bên cung cấp dịch vụ.

Client có kí hợp đồng với Freelancer không? Có chứ, nhưng chỉ dừng lại ở các hạng mục nhỏ, rời rạc, ví dụ như vài bài PR, vài file thiết kế, ai làm tốt lắm thì một dự án tầm 3 tháng…Rồi thôi. Chúng tôi không bao giờ giao những dự án lớn cho một cá nhân hay team freelancer nào cả. Vì liên quan đến thủ tục xét duyệt năng lực nhà cung cấp, tư cách pháp nhân, khả năng về vốn, bồi thường thiệt hại (nếu phát sinh).

Hay như các bộ phận Đào tạo, Nhân sự trong công ty cũng thường ký với các Học viện để cung cấp dịch vụ Training. Nếu có mời cá nhân là Chuyên gia, thì cũng là những anh chị với thành tích cộm cán sau nhiều năm làm nghề, được chứng thực qua các công ty, tổ chức anh chị ấy từng làm.

Thế thì việc làm freelancer fulltime từ những ngày đầu ra trường không có một ai dùng giấy trắng mực đen chứng thực cho bạn, để sau này bạn đủ khả năng cung cấp những dịch vụ cao cấp hơn giúp nâng vị thế mình lên cả.

Khi các bạn lựa chọn lối đi, cần tỉnh táo cân nhắc trên nhiều khía cạnh, đừng chỉ thấy cái lợi trước mắt

Cơ hội học lên cao

Một trong những tiêu chí xin học bổng khi đi học Master chính là có tối thiểu 3 năm kinh nghiệm làm việc trong các tổ chức liên quan đến chuyên ngành bạn đang muốn học.

Thậm chí có nhiều quốc gia khi xét VISA cấp cho du học sinh, họ không tin những giấy tờ nhà đất khi bạn nộp trong bộ hồ sơ. Họ chỉ tin giấy tờ đóng dấu Bảo hiểm Xã hội thể hiện quá trình tích luỹ của bạn mà thôi. Mà giấy đóng Bảo hiểm Xã hội từ đâu mà có? Từ chính những công ty bạn làm việc, họ có nghĩa vụ đóng để bảo vệ quyền lợi của người lao động là bạn.

Hay đến giai đoạn mở công ty, thành lập Doanh nghiệp

Tôi nghĩ nhé, đâu ai làm freelancer fulltime cả đời, rồi sẽ đến lúc bạn muốn vươn mình lên hoặc đơn giản vì Doanh nghiệp thuê mướn dịch vụ từ bạn cần bạn xuất hoá đơn thì mới có thể chi những khoản Hợp đồng lớn.

Thế thì, chỉ với kinh nghiệm chuyên môn không thể nào đủ để bạn có thể duy trì hay phát triển một công ty cả.

Khi đã từng làm những Doanh nghiệp đầy đủ phòng ban chức năng, phân chia nhiệm vụ công việc cho các vị trí, có quy trình làm việc phối hợp, có hệ thống vận hành… bạn sẽ có cái nhìn đầy đủ hơn để chuẩn bị cho tương lai nếu bạn muốn phát triển lên làm chủ doanh nghiệp.

Tôi đã từng gặp những người chủ Doanh nghiệp với tiềm lực kinh tế từ gia đình rất lớn, cứ tốt nghiệp ra trường là cầm cọc tiền mở công ty nhưng thua lỗ triền miên. Bởi họ chưa từng đi làm ở đâu cả, không có chuyên môn cụ thể, cũng chưa từng làm tốt vị trí quản lý, chưa từng va chạm trong môi trường Doanh nghiệp. Thì lấy đâu ra kinh nghiệm mà điều hành công ty.

Phóng lao thì phải theo lao, họ được gia đình bơm tiền nên cứ đốt tiền như công tử Bạc Liêu nấu trứng vậy. Bạn nghĩ trong chúng ta có được mấy người có tiền để đốt?! Mà thật ra cũng chỉ nên tự đốt tiền mình, lớn rồi ai lại xài tiền cha mẹ nhỉ 😉

Những vấn đề khác ngoài con đường sự nghiệp, việc đi làm ở các tổ chức, có hợp đồng lao động cũng giúp các bạn thuận lợi hơn khi:

  1. Bạn muốn vay mua nhà, mua xe không có hợp đồng lao động thì thôi đành quên đi
  2. Bạn muốn xin VISA đi các nước châu Âu, HongKong… hợp đồng sẽ giúp bảo chứng cho việc “bạn đi rồi sẽ quay về”
  3. Bảo hiểm xã hội, y tế, thất nghiệp, thai sản… càng cần thiết với người lao động, đặc biệt là với nữ giới.

Còn mục rất quan trọng nữa là thu nhập, vì thu nhập là yếu tố “confidential”, không ai công khai thu nhập thật sự từ công việc của mình cho người khác xem cả. Chính vì thế nên tôi không nói nhiều về phần này để tránh phiến diện. Tuy nhiên tôi đã từng nghe một số người em kể là thu nhập thật sự từ công việc freelancer toàn thời gian không đủ để em ấy duy trì cuộc sống như mong muốn, muốn dư dả thì làm luôn cả những việc “không minh bạch, không thể công khai”.

Làm thế nào mới tốt cho sự nghiệp lâu dài?

Lý tưởng nhất, và cũng là toàn vẹn nhất cho các bạn về nhiều mặt thì tôi xin đưa ra gợi ý như sau:

Bạn có công việc chuyên môn tại một tổ chức chuyên nghiệp

Điều này giúp bạn có thể giữ bản thân ở trạng thái cập nhật liên tục; tăng mức độ uy tín cho profile cá nhân; có thu nhập và các khoản bảo hiểm.

Song song đó tích luỹ thêm nghiệp vụ chuyên môn, những bộ kỹ năng khác từ việc làm freelancer.

Khi này vừa có thể tăng thêm thu nhập, vừa khai thác mối quan hệ giữa hai nhóm công việc qua về cho nhau.

Có một sự thật là nếu bạn làm Doanh nghiệp một thời gian đủ dài, bạn chuyển dần sang làm freelancer fulltime thì rất tốt, chẳng ai làm khó gì bạn cả.

Nhưng nếu ngược lại, tỉ lệ thành công không quá 1%, nhất là khi thời gian làm freelancer fulltime của bạn càng dài, thì cơ hội càng gần về 0.

Freelancer fulltime

Thế thì, có lúc nào nên trở thành freelancer fulltime không?

Có chứ, đó là khi bạn “đủ lông đủ cánh”, mạnh cả tiếng lẫn tiền, thì lúc đó dù làm việc tự do nhưng cái thế của bạn khác lắm. Và quan trọng là, hãy trở thành freelancer fulltime khi và chỉ khi bạn sẵn sàng, về mọi mặt. Đừng vì chị A bảo thế, anh B khuyến khích thế. Họ không sống thay bạn, không chịu trách nhiệm cho sự nghiệp của bạn nếu chẳng may nó dang dở.

“Luôn cẩn trọng với mọi lời khuyên – ngay cả những lời này”

– Carl Sandburg –

Mình hay nói với các bạn trẻ là “Nghe ai khuyên thì nghe ít thôi, phải tỉnh táo nhìn nhận từ nhiều góc độ, đừng tin hoàn toàn, vì thiệt thòi là bạn nhận lấy.”

Be Gentle,

Love.

07/12/2022 0 comment
2 FacebookTwitterPinterestEmail
chất liệu cho người viết
Viết kết nốiViết phát triển

Đi tìm chất liệu cho người viết

by Dương My 18/08/2022

Viết lách như một hành trình tự soi chiếu bản thân thế nên người ta hay nói “bạn không thể viết hơn mức bạn sống được”. Nghĩa là bạn tiếp nhận và hấp thụ điều gì, tất cả sẽ là nguồn cơn để bạn khơi thông năng lực viết lách. Thế nên hôm nay mình viết về chủ đề “đi tìm chất liệu cho người viết” nhằm chia sẻ đến bạn một số cách mình thường làm.

Đọc những cuốn sách giá trị tạo thêm chất liệu người viết

Giá trị của việc đọc sách vẫn luôn được khẳng định đi khẳng định lại, ở đây mình không bàn nhiều nữa. Chỉ là, với một người viết, làm thế nào để lựa chọn được cuốn sách phù hợp, thậm chí còn làm tăng linh cảm cho bản thân?

  • Dòng sách yêu thích: chọn dòng nào, thích dòng nào gần như phụ thuộc hoàn toàn vào guu đọc sách của bạn, có người thích sách tâm linh, có người thích sách self-help, có người thích nghiền ngẫm triết học. Gì cũng được, không có khuôn mẫu bạn ạ. Và thường thì việc lựa chọn dòng sách nào sẽ đi cùng với sự trưởng thành về mặt tâm thức của mỗi người. Đừng vì thấy người anh/ người chị nào đó đọc sách tiểu sử, hồi ký mà ép bản thân phải làm theo, bạn sẽ không theo nỗi đâu, không theo được thì sẽ bỏ ngang cuốn sách thôi sớm. Đến một thời điểm nhất định, tự nhiên trên kệ sách của bạn sẽ xuất hiện những đầu sách bạn không ngờ được. Như mình thì mình thích đọc sách của bác Nguyên Phong, đối với mình đó là những cuốn sách rọi sáng tâm hồn, giúp mình “ngộ” và tìm được đường đi đúng. Như có bài viết mình nói về cuốn sách gối đầu giường: “Hành trình về phương Đông”.

  • Nhu cầu thực tế từng thời điểm: tuỳ vào tính chất công việc, người viết cho doanh nghiệp hay phục vụ các mục tiêu về kinh doanh cho khách hàng thường có xu hướng đọc sách chuyên ngành – non-fiction; người viết sáng tác thì ưu tiên đọc các tác phẩm văn học nghệ thuật và sách fiction.Ở những thời điểm khác nhau, yêu cầu công việc khác nhau, bạn buộc lòng cần lựa chọn những đầu sách tham khảo phù hợp, hỗ trợ cho việc viết. Hoặc là cung cấp số liệu dẫn chứng, hoặc là củng cố niềm tin vào luận điểm bạn đang có. Một mẹo nhỏ mình thường làm trước khi quyết định mua sách thuộc mục này là đọc thật kĩ phần review, lời tựa, mục lục hay nếu có bản đọc thử online thì nên tận dụng. Đều này sẽ giúp bạn scan nhanh những nội dung mà cuốn sách bao hàm, có đúng với mục đích tìm kiếm và dẫn chứng bạn đang cần hay không, để tránh tốn thời gian và tiền bạc mà không dùng triệt để.

  • Tác giả sách có cùng hệ giá trị, kiểu cùng “vibe”: tại sao phải như vậy? Vì sẽ giúp cho những điều mình đọc được từ sách của họ nhẹ nhàng thẩm thấu, lan toả vào ngóc ngách tâm hồn mình, không gắng gượng để phải nhớ. Thi thoảng mang ra nghiền ngẫm lại phát hiện được thêm ý hay hoặc câu trích dẫn đi vào lòng người. Như cuốn “Tôi nói gì khi nói về chạy bộ” của bác Haruki Murakami mình chỉ mới đọc đầu năm nay, nhưng đã đọc đi đọc lại mấy lần, cũng là nguồn cảm hứng của bài viết Công việc viết lách như đạp xe đạp địa hình hôm 8/8.
sách tạo ra linh cảm cho người viết
Đến một thời điểm nhất định, tự nhiên trên kệ sách của bạn sẽ xuất hiện những đầu sách bạn không ngờ được.

Gặp những người thú vị

Là người hướng nội đặc trưng, mình dễ bị rút cạn sinh lực nếu phải đến nơi có quá nhiều người hoặc phải giao tiếp với nhiều đối tượng. Mình cũng không dành thời gian để chat chít chuyện phím với những mối quan hệ xã giao.

Từ thời sinh viên đi hội thảo các kiểu, thấy các bạn hay tụm lại networking xôm tụ hoặc bu quanh diễn giả xin name card, mình hay tự dằn vặt bản thân vì sao không làm vậy để tìm mối quan hệ tốt, để có thể liên hệ khi cần. Dù dằn vặt xong thì mình cũng không làm được 🙂 Sau này mình mới hiểu “cơ địa” không cho phép mình cố làm thân với nhiều người hay kết thật nhiều bạn.

Ba năm trở lại đây mình càng thấy rõ bản thân chỉ muốn dành thời gian cho những câu chuyện đủ sâu kiểu deep-talk, những buổi nói chuyện mà khi kết thúc sẽ có vài ý tưởng hay ho loé lên hoặc giúp người đối diện giải quyết được vấn đề nào đó. Đối với mình, việc nuôi dưỡng các mối quan hệ cần dụng tâm, mà mình không sẵn lòng và không đủ sức cho tất cả.

Vậy nên, nếu một ai đó hoặc nhóm bạn nào đó mình chủ động hẹn hoặc rủ mình hưởng ứng liền, nghĩa là mình rất “mê” họ và sẵn lòng dành thời gian cho họ. Còn lại thì xin phép trao đổi qua online với khung giờ cố định và giới hạn ạ.

Đến nay, sự lựa chọn này mang đến cho mình nhiều hơn là mất, bằng chứng là có người bạn My thấy như “idea person”, bởi mỗi lần gặp anh là mình lại có chất liệu để viết một chủ đề mới mẻ, có một vài “aha moment” khi nghe một điều gì đó hay ho từ anh.

một sự kiện về denim đáng thưởng thức
một sự kiện về denim đáng thưởng thức
không gian thưởng lãm mới ở Sài Gòn
nghệ thuật triển lãm gợi nên linh cảm cho người viết
nghệ thuật triển lãm gợi nên linh cảm cho người viết
nghệ thuật triển lãm gợi nên linh cảm cho người viết

Ích lợi của việc đi là để điều chỉnh trí tưởng tượng với thực tế, và thay vì ngồi hình dung ra mọi chuyện, cứ đi để xem nó thực sự thế nào. Và có thêm linh cảm để đặt bút viết xuống.

My Dương.

Photo by anh Bánh Bao

Đến những nơi giúp mở mang tầm mắt, tạo thêm chất liệu viết

Dù tự nhận bản thân là “trạch nữ” – những cô gái chỉ luôn thích ở trong nhà, lẩn trốn mọi hoạt động bên ngoài, nhưng mình không hề anti-social. Mình chỉ selectively social, nghĩa là luôn có sự chọn lọc và có lý do rõ ràng cho mỗi quyết định mình đưa ra, mỗi người mình gặp và mỗi nơi mình đến.

Những sự kiện mình chọn đến để trải nghiệm và tìm hiểu cũng không ngoại lệ.

Một năm qua mình may mắn được làm ở Sun Life lúc CEO mới nhận chức và có nhiều ý tưởng mới lạ, đưa triển lãm – văn hóa – nghệ thuật vào phổ cập trong đời sống số đông người trẻ. Mình đã từng cảm thán không ngưng về sự kiện Thơ thông qua bài viết Còn hôm nay, Thơ còn mãi mãi. Thì lần này chủ đề là Social Fabric – Một vải nghìn vóc, phác hoạ lại hành trình phát triển của denim, đặc biệt chú trọng vào dòng chảy của thời trang và văn hoá Vintage Americana.

Không chỉ thế, mình lại được biết một cộng đồng như Hidden-archive mà ở đó các bạn kết nối với những nhà sưu tầm đồ vintage ở trong nước lẫn ở nước ngoài để lựa chọn những món đồ được trưng bày, đấu giá và chia sẻ kiến thức với nhau rất sôi nổi.

Một triển làm với những sắp đặt độc đáo đưa chúng ta đến câu chuyện khác nhau về lịch sử của văn hoá Denim.

Thông qua quá trình tiếp xúc ở sự kiện, tìm kiếm thông tin, dẫn chứng để viết bài cho chính xác… mình lại tự mở ra cho bản thân một chủ đề mới, chưa chạm bao giờ. Mà thú thật thì, nếu không bước chân đến những nơi nhiều tinh thần nghệ thuật này thì mình làm gì có điểm tiếp xúc nào, chắc cả đời cũng không biết đến những thứ hay ho thế này đang tồn tại. Vậy thì thiếu xót biết bao, đáng tiếc biết bao.

Dành thời gian cho chính mình, cách hữu hiệu để tăng chất liệu người viết

Việc người viết dành thời gian cho chính mình luôn là điều cần được chú trọng ưu tiên. Trước khi muốn tạo ra những sản phẩm viết tốt, những nội dung nhiều giá trị cho khách hàng, bản thân các bạn phải có giá trị trước. Giá trị ở đây có thể được hiểu theo nhiều nghĩa. Những phần trên đã nói nhiều về phần “trí”, thì phần này mình tập trung vào phần “hồn”. Là một người viết, một người sáng tạo, điều đáng sợ nhất chắc là bạn để cho tâm hồn mình khô cằn. Một khi không thấy rung cảm với cái đẹp, không đau lòng với cái khổ hẳn bạn cũng không thể đồng cảm với bất cứ điều gì để viết ra những nội dung đủ sức nặng được.

Thế thì vun bồi nội tâm là điều cần được thực hành mỗi ngày, tuỳ vào thói quen, sở thích và điều kiện, bạn có thể:

  • Viết nhật kí hoặc morning pages mỗi sáng, để thanh tẩy những điều chưa vui của hôm trước, để trị liệu cho những tổn thương chỉ muốn mình biết hay để rèn luyện kỉ luật mỗi ngày.
  • Dành thời gian viết cho chính mình, chứ không chỉ mỗi viết để được trả tiền. Có thời gian dài đi làm ở doanh nghiệp, bận tối mặt, về nhà chỉ nằm dài ra là hết ngày. Những thời điểm đó là lúc mình thấy mình thất bại nhất, vì là người viết nhưng không thể viết lấy một chữ. Vậy nên dành thời gian viết cho bản thân cũng là cách mình đang tử tế với chính mình.
  • Tập yoga, thiền, thực hiện Ho’oponopono… hay bất cứ việc tương tự nào, để nhắc nhở chúng ta về lòng biết ơn, có thời gian yên tĩnh tự chiêm nghiệm và để sống trọn vẹn với giây phút hiện tại, và để tâm mình sáng tỏ hơn.
  • Có thể vẽ tranh, chơi đàn… nếu bạn sở hữu những kĩ năng này thì quá tuyệt, đây cũng là những liệu pháp thư giãn, cho bản thân hoà mình vào những điều tốt đẹp.

Chúc cho bạn sớm nhận ra và tìm được cách phù hợp để làm đầy cả phần trí tuệ và tâm hồn, chúc cho nguồn linh cảm viết lách của bạn sẽ dồi dào, sinh sôi không ngừng.

Be Gentle,

Love.

18/08/2022 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
công việc viết lách
Viết chuyên mônViết kết nối

Công việc viết lách như đạp xe đạp địa hình

by Dương My 08/08/2022

Hôm nay nhân một ngày rất đẹp, 8/8/2022:

  • Đối với các sàn thương mại điện tử thì đây là cớ để mở đợt Sale khủng
  • Đối với người quan tâm cung Hoàng đạo thì đây là ngày mà cổng năng lượng Sư tử – Lion’s Gate mở ra mạnh mẽ nhất trong 2000 năm qua, tiếp nhận các mã ánh sáng, phù hợp để thanh tẩy điều cũ, đón nhận điều mới.
  • Còn đối với người làm công việc Viết lách như mình, hôm nay thật phù hợp để mình viết lại những chiêm nghiệm, suy tư đã lâu chưa được viết ra thành dòng.

Đã bao giờ bạn thử trải nghiệm một chuyến xe đạp địa hình xuyên rừng chưa? Mình đã từng. Một hành trình ngắn khoảng 22 km xuyên rừng Mã Đà và cắm trại quanh hồ Trị An, trong một ngày mưa gió không lường trước được. Đêm cắm trại trong rừng, không điện chỉ có ánh sáng của nến lập loè và vài tia sáng nhỏ từ đèn pin điện thoại, hơi giống đoạn mở đầu của phim kinh dị nhỉ. Nhưng không sao, mọi chuyện xảy đến trong cuộc đời mình đều xem là duyên số, là trải nghiệm, nên luôn vui vẻ đón nhận. Từ trải nghiệm hôm đó mình cũng có nhiều suy nghĩ về việc Viết lẫn nghề Viết lách.

Thế thì, việc đạp xe địa hình có liên quan gì công việc viết lách nhỉ?

công việc viết lách là duyên may trong cuộc đời
Mọi chuyện xảy ra trong đời mình tin đều là duyên may nên luôn vui vẻ đón nhận

Công việc viết lách và xe đạp địa hình: Những cung bậc cảm xúc trải dài suốt chặng hành trình

Cùng khởi động:

Như bất kì môn thể thao nào khác, việc đầu tiên cần làm chính là khởi động, đây có lẽ là lúc vui vẻ hăng hái hiếm hoi mà người đạp xe được hưởng. Lúc này, nhiệm vụ của bạn rất đơn giản: xoay hông, vặn mình, kéo dãn tay chân, làm nóng người; lắng nghe người hướng dẫn các thao tác sử dụng xe đạp địa hình. Bạn cần biết cách tăng giảm nhông-xênh-dĩa để có thể xử lý trong suốt quá trình đạp xe.

Trong công việc viết cũng vậy, ở giai đoạn đầu chưa có áp lực, viết lách dừng lại như một sở thích, một cách giải toả tâm lý cảm xúc. Bạn có thể thích gì viết nấy, khi chia sẻ lên mạng xã hội được like, được comment khen ngợi từ mọi người là đủ để bạn thấy vui cả ngày.

khởi động chuyến đạp xe địa hình
1,2,3,4 hít thở hít thở

Những vòng xe đầu tiên:

5km đầu của đường chạy có vẻ vẫn rất êm đềm khi những con đường đổ nhựa khá bằng phẳng, cơ thể bạn còn sung sức, đầu óc thoáng đãng và bạn còn rất tận hưởng việc đuổi hoa bắt bướm. Bạn vừa đạp xe, vừa cười đùa hăng say, chụp hình chụp bóng cùng những người bạn và thấy sao đạp xe địa hình nhàn thế, vui thế.

Đối chiếu qua công việc viết lách cũng vậy, lúc này khi đã tìm được ngách muốn viết, ý tưởng của bạn tuông dào dạt. Năng lượng và thời gian biểu dành cho việc viết của bạn khá dồi dào. Bạn tận hưởng việc viết lách như một niềm may mắn bạn có trong cuộc đời.

Khó khăn suốt hành trình và những lần ngã ngựa:

12 km tiếp theo không còn đẹp như vậy nữa:

  • đã bắt đầu đoạn đường rừng với đầy những đá, sỏi, cát lún, trời mưa đường trơn trượt
  • có rất nhiều những vũng nước lớn trộn với sình chiếm hết lối, phần đường đi của cả đoàn chỉ còn lại vừa một xe chạy qua.
  • những đoạn dốc đứng dài gần cây số, nếu không vững tay lái, nếu không lắng nghe phần hướng dẫn đầu buổi, không thuần thục điều khiển tăng giảm nhông xênh và không đủ bình tĩnh, bạn rất dễ bị xìa bánh, té cắm đầu; nếu nhẹ thì bẩn hết áo quần và… ê mặt, nếu nặng thì chấn thương.
  • như hôm đoàn mình đi thì có một bạn ngã đến gãy tay, phải được đưa ra trạm y tế cấp cứu rồi chuyển thẳng về Sài Gòn để phẫu thuật trong ngày. Lý do là bởi xuống dốc cao, bạn không rà phanh từ từ để hai bánh được hãm dần dần, mà bóp thắng gấp, dẫn đến xe nhỏng bánh, bạn ngã nhào.

Viết lách cũng vậy thôi, sẽ đến một thời điểm, bạn bí bách không biết phải viết gì, phải làm gì tiếp theo để phát triển công việc viết lách của mình. Mỗi lúc phải ngồi vào bàn để trả deadline cho khách là một điều ám ảnh. Sẽ có lúc trong đầu bạn vang lên suy nghĩ: “mình đang làm cái quái gì vậy nè, ai ép mà phải chọn công việc khổ dữ”.

Những lúc bị dồn vào chân tường như vậy, hãy thực hành những nguyên tắc như lúc đạp xe địa hình. Bạn bình tĩnh tìm ra bản chất khó khăn nằm ở đâu; áp dụng những nguyên lý cơ bản để gỡ rối từng chỗ, vận dụng tốt các kiến thức từng được dạy để thực hành lại cho nhuần nhuyễn. Đừng quá ép mình phải vượt qua ngay và luôn, cái gì ép quá cũng đều phản tác dụng. Cái thắng xe bị bóp chặt còn phản ứng lại huống chi tâm lý, trạng thái cảm xúc của chính mình.

hành trình đạp xe và công việc viết lách
Cười thôi chứ dốc cao quá, khóc cũng không giải quyết được vấn đề

Về đích và nghỉ ngơi:

5km cuối đã bắt đầu êm hơn, đường bằng phẳng lại, dốc thoải hơn cho phép những “biker” thong dong hít thở và thưởng thức mùi của cây xanh và hơi ẩm trong rừng. Cứ vậy mà về đích rồi nghỉ ngơi chờ buổi trưa ngon nghẻ được dọn lên.

Hành trình viết lách cũng thế, sau nhiều tuần nhiều tháng làm việc chăm chỉ và cẩn trọng, bạn sẽ dừng lại một chút để cảm nhận thành quả đã qua cũng như lấy đà cho đoạn công việc sắp đến.

Chúng ta cần những người bạn đồng hành

Mình chưa bao giờ và chắc cũng sẽ không bao giờ là một người độc hành trên bất kì chuyến đi nào. Trước nay, hoặc là đi với chồng, hoặc là đi với cả chồng và bạn, vì thế mình luôn cần những người đồng hành đáng tin cậy. Họ sẽ ngó chừng khi mình bị thụt lùi lại, sẽ hỏi han vài câu khi thấy mình đạp khó nhọc ở những con dốc hay sẽ chỉ chỏ mình cách điều chỉnh bộ xênh dĩa. Hay chỉ cần đơn giản thấy họ đạp đâu đó xung quanh mình, là mình đủ vững tâm.

Công việc viết lách mình đang theo đuổi cũng vậy, có thể nói nếu không có em Vi Trần, không có những group viết lách từ em ấy và một số người chị khác, chắc mình vẫn sẽ tập trung viết cho Doanh nghiệp mà không có ý định mở rộng ra những nhánh khác. Những người bạn đồng hành trong nghề viết, họ cứ ở đó, chăm chỉ làm công việc chia sẻ của họ. Để cho những người như mình cứ nhìn theo, vừa là áp lực, vừa là động lực, cố gắng không ngừng.

công việc viết lách
Những người bạn thân yêu luôn bên cạnh trong mỗi vòng xe lăn bánh

Công việc viết lách cần một người dẫn đường tận tuỵ

Hẳn nhiên rồi, nhóm khách du lịch nào chẳng có dẫn đoàn. Chuyến đạp xe địa hình mình may mắn gặp được anh dẫn tour cực kì dễ thương, nhiệt tình và chu đáo. Anh làm hơn cả tốt nhiệm vụ được giao, để những người trong đoàn luôn an tâm và đạp bền bĩ theo sau anh.

Nghĩ lại công việc viết lách tự do mình tập trung phát triển trong thời gian qua cũng may mắn tìm được đúng thầy. Có thể không hẳn là cầm tay chỉ việc, nhưng nhìn cách chị ấy sống, cách chị ấy phát triển trong nghề viết và cách chị ấy trao đi giá trị trước, nhận lại thành quả sau giúp cho mình định hình được lối đi đúng cho bản thân. Và biết đâu được, trong tương lai không xa, mình trở thành người dẫn đường đáng tin cậy của một (lớp) người mới thì sao.

Quan trọng hơn hết vẫn là chính chúng ta nỗ lực vượt qua

Dù có bạn tốt, có thầy giỏi nhưng chính mình nhởn nhơ không tập trung làm tốt mọi việc vì cũng không thể nào hoàn thành đường chạy hay hoàn chỉnh một dự án nào được.

Bản thân mình trong suốt chặng hành trình kể cả lúc đạp trên những con dốc dài và cao nhất cũng thầm nhủ: “Đạp chậm cũng được nhưng không được dắt bộ, không được phép ngã”.

Đến những đoạn cua gắt nhất hay dốc đứng mình cũng thật tập trung rà thắng từ từ, dẫu có đôi lần cũng lạnh sống lưng vì sợ ụp mặt xuống bùn, nhưng cứ ghì chắc tay và giữ thăng bằng, mình đã về đích lành lặn.

Đối với công việc viết lách cũng chưa dám nói chắc được điều gì về thành quả ở tương lai. Chỉ biết rằng, mình sẽ mãi kiên định đi hết bất cứ hành trình nào mà mình đã bắt đầu.

công việc viết lách
công việc viết lách

Mong rằng bài viết mang đến chút cảm xúc kịch tính mà tươi vui cho các bạn có thêm hứng thú tiếp tục công việc viết lách mỗi ngày nhé.

Bài viết được thực hiện sau cảm hứng về chuyến đi với BiTour: https://bitour.vn/tour/ma-da/

Be Gentle,

Love.

08/08/2022 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
viết mỗi ngày
Viết phát triển

Viết mỗi ngày – Làm sao để rèn luyện?

by Dương My 06/08/2022

Hẳn các bạn sẽ không phản đối nếu mình nói rằng: việc gì cũng vậy, bước khởi đầu luôn là bước khó khăn nhất. Giống như việc bạn cố gắng đẩy cho một bánh đà lăn, giai đoạn đầu sẽ vô cùng chật vật. Thậm chí bạn không thấy bất kì động tĩnh nào của sự dịch chuyển trong thời gian dài. Nhưng hãy yên tâm rằng, một khi xoay được vòng 1, vòng 2, theo quán tính, bánh đà sẽ xoay tít không ngừng. Việc viết của bản thân mỗi người cũng như làm sao cho bánh đà xoay tít. Hôm nay chúng ta sẽ nói về việc làm sao để những người mới, hoặc những người không mới nhưng chưa tạo dựng được thói quen có thể ngồi vào bàn để viết mỗi ngày.

Mục tiêu cụ thể – Yếu tố quan trọng để bạn có thể Viết mỗi ngày

Trong suốt những bài nói chuyện, bài giảng cho sinh viên, mình luôn bắt đầu bằng câu hỏi “Em muốn làm việc này nhằm mục đích gì?” hay “Vì sao nhóm em lại đề xuất dùng phương án này?”. Tựu chung lại đều để các em ấy xác định rõ Objectives/ mục tiêu khi muốn làm một điều gì đó.

Việc rèn luyện thói quen viết mỗi ngày cũng vậy thôi. Bạn phải hỏi chính mình “Vì sao tôi cần phải viết?”. Nếu chỉ đơn giản là viết thơ thẩn hoặc thấy thiên hạ viết thì mình viết, vậy rất khó để bạn thoát ra khỏi chăn ấm nệm êm để ngồi vào bàn viết một điều gì đó.

Bạn cần xác định: Vì sao tôi phải viết?

  • Cần hoàn thành dự án cho khách hàng theo đúng deadline.
  • Cần đạt 15 bài blog đầu tiên trong tháng 8
  • Cần hoàn thành post social 2 tuần tiếp theo để trình Sếp trước ngày…
  • Cần làm thương hiệu cá nhân thông qua viết lách, kiếm được khách hàng đầu tiên sau 2 tháng sản xuất nội dung…

Gì cũng được, miễn là cụ thể hoá những mục tiêu của bản thân. Ví dụ như mình, liên quan đến công việc và sự nghiệp viết lách:

  • Mình có mục tiêu năm chia đều cho việc sản xuất bài chia sẻ, giảng dạy, hoàn thành sản phẩm, tạo ra thu nhập… tất cả đều gắn với những con số cụ thể
  • Để hoàn thành mục tiêu lớn của năm thì mỗi quý cần làm gì? mỗi tháng cần làm gì?
  • Sau đó mình tracking/ theo dõi bằng lịch tháng, tuần
  • Rồi chia nhỏ những đầu mục công việc theo ngày: viết 1 bài blog, điều chỉnh nội dung để tạo ra nội dung cho Facebook, IG post; chọn nội dung phù hợp chia sẻ vào group Phát triển nghề viết chẳng hạn.

Trong trường hợp các bạn là manh chiếu mới, bạn có thể bắt đầu đặt mục theo tháng để đỡ ngộp. Từ mục tiêu tháng, các bạn biết là để hoàn thành được mục tiêu đó thì mỗi tuần cần làm gì, rồi sau đó chẻ nhỏ ra theo ngày. Ví dụ 1 tháng cần hoàn thành 15 bài blog thì cứ 1 ngày viết bài, 1 ngày làm hình, đăng web và tối ưu nội dung post lên các nền tảng social khác. Giờ thì mục tiêu ngồi vào bàn viết mỗi ngày của bạn rất cụ thể: hoặc là 1 bài hoặc là làm hình ảnh, xử lý bài viết.

Nếu không biết mình cần đi đâu, lang thang vô định thì đồng nghĩa bạn có đi hay không cũng không khác nhau gì mấy. Tuy nhiên khi biết điểm đến cụ thể, bạn sẽ dễ dàng lên lộ trình cần đi qua những đâu để đến được nơi cần.

My Dương.
lý do để luyện viết mỗi ngày là gì
Bạn cần có mục tiêu cụ thể về việc tại sao phải viết trước khi muốn rèn luyện thói quen này.

Tự tạo cảm hứng để có thể ngồi vào bàn, mở máy tính lên

Chúng ta thường lấy cớ “không có hứng làm” để thả trôi một việc gì đó. Nhất là với công việc viết lách, việc mà hầu hết chúng ta nghĩ liên quan đến cảm xúc, nếu cứ ép phải ngồi vào khi không có cảm xúc thì sao viết nỗi. Tuy nhiên thực tế hoàn toàn ngược lại các bạn ạ.

Như cuốn Để trở thành người viết của tác giả Travis Elborough, Helen Gordon cắt lát những câu chuyện thực tế từ những tác giả nổi tiếng như Haruki Murakami, Oscar Wilde, J.K. Rowling, Ernest Hemingway. Những tên tuổi này không phải cứ ngồi vào bàn là chữ tuông như suối nguồn tươi trẻ. “Họ cũng thường xuyên bí ý tưởng, cũng ngồi đờ đẫn hàng giờ trước trang giấy trắng hoặc màn hình máy tính” mà không viết được gì.

Vậy có phải hứng thú là điều giúp họ có thể tạo ra những tác phẩm để đời không? Không phải đâu các bạn, mà đó chính là thói quen/ routine cứ đúng giờ đó là ngồi vào bàn, mở máy lên để bắt đầu công việc. Những chữ đầu tiên có thể rất khó nhọc, nhưng hãy dũng cảm bắt đầu. Nếu chưa biết viết gì bạn cứ lên danh sách những hướng nội dung mình sẽ viết, rồi chia nhỏ thành các topic/ chủ đề, có topic rồi thì chia ra angle/ góc nhìn. Mỗi ngày chọn những angle thích nhất để làm sườn. Một khi có sườn bài thì đắp dần nội dung vào. Có nội dung thô rồi trau chuốt biên tập dần.

“Hứng thú không phải đến trước khi bắt đầu làm việc mà nó đến sau đó” – Hiếu TV, Chiến thắng sự trì hoãn.

Mình gợi ý cho bạn mẹo để tập luyện cho bản thân, bạn có thể tìm hứng thú từ những điều nho nhỏ vui vui. Với mình thì việc dậy sớm, pha một bình trà theo tâm trạng mỗi ngày, đốt ly nến thơm cũng làm cho mình vui vẻ, có thêm động lực ngồi làm việc. Tưởng tượng nhé, mình bắt đầu một ngày bằng ly trà ấm, thoang thoảng hương nến vani dịu nhẹ, lúc này ngồi vào bàn viết mỗi ngày giống như một phần thưởng hơn là một công việc bắt buộc phải làm.

Đó là niềm vui và cách bắt đầu của mình, bạn cũng nên tìm cho bản thân điều gì giúp bạn vui nhất, thoải mái nhất thì hãy bắt đầu với nó. Đây là cách chúng ta tra dầu vào bánh răng của mình, để việc vận hành sau đó dễ dàng và trơn tru hơn.

niềm vui viết lách mỗi ngày
Khi tìm được niềm vui, lúc này làm việc giống như một phần thưởng hơn là một công việc bắt buộc phải làm

Môi trường xung quanh có thể thúc đẩy hoặc kéo lùi bạn

“Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng” luôn đúng các bạn ạ. Trong trường hợp này không hẳn là “mực” nhưng đó có thể là những thứ khiến bạn dễ xao nhãng, trật khỏi đường ray mà bạn đang muốn bánh đà của mình vận hành.

Để mình cụ thể xíu, nếu như bạn muốn trở thành người viết, hoặc tối thiểu là có được thói quen viết đều đặn hơn, bạn buộc lòng phải tăng tỉ lệ thời gian và mọi yếu tố xung quanh bản thân tiếp xúc liên quan đến viết. Điều này đồng nghĩ bạn phải chấp nhận bỏ qua hoặc bỏ bớt những thứ không liên quan.

Bạn không thể thúc bản thân viết mỗi ngày nếu xung quanh bạn toàn những thứ hoặc những người tuy hấp dẫn nhưng không giúp ích gì cho mục tiêu bạn đang nhắm đến. Dễ thấy nhất là trên tường facebook nhà bạn, thử cuộn new feed xem nội dung nào đang chiếm áp đảo nhé. Bạn muốn rèn luyện việc viết lách, thì feed của bạn nên là những người viết có thâm niên thành tựu với nghề, những group cộng đồng viết lách chia sẻ kiến thức, nhắc nhở truyền động lực nhau mỗi ngày. Còn nếu toàn là những trang tin tức lá cải, mua sắm, nước hoa, áo quần, giày dép, giải trí…thì thua rồi đó.

Chúng ta đều là những con người yếu đuối, dễ sa ngã. Nếu xung quanh toàn những thứ dung túng cho thói quen không bổ ích, chẳng mấy chốc chính nó sẽ nhấn chìm bạn trong sự dễ chịu khi bạn còn chưa kịp làm gì cho mục tiêu của bản thân cả.

Là một người vừa viết vừa giảng dạy mình luôn buộc bản thân phải vận động và cập nhật liên tục. Mình sẽ điều chỉnh mọi thứ xung quanh cho phù hợp nhất với mục tiêu mình đặt ra trong giai đoạn đó.

  • Nếu quý 1, 2 cần giảng dạy nhiều lớp về Marketing, PR cho sinh viên, học viên, feed của mình sẽ ưu tiên những cập nhật kiến thức về marketing, quảng cáo, báo cáo số liệu mới từ các page như Brandsvietnam, Advertising Vietnam, Cuộc sống agency…
  • Nhưng nếu sang quý 3, 4 mình cần tập trung vào “Viết”, mình sẽ ưu tiên “see first” những nhân vật có style viết hoặc hình mẫu mình hướng đến để học từ họ ít nhiều, ví dụ như chị Linh Phan, em Vi Trần. Hay những groups, những page liên quan đến viết lách như Phát triển Nghề viết, Ngày ngày viết chữ chẳng hạn.
  • Lưu ý ở đây là không cần quá nhiều vì dễ khiến bạn bị bội thực. Bạn nên lựa chọn 2,3 người hoặc nhóm nào khiến bạn thấy cảm tình nhất, dễ chịu nhất khi tương tác để “follow”, như vậy thì những kiến thức, thông tin đến với bạn mỗi ngày sẽ nhẹ nhàng, không gượng ép.
môi trường xung quanh thúc đẩy hoạt động viết mỗi ngày của bạn
Hãy giữ cho môi trường xung quanh trở thành đòn bẩy giúp bạn đến gần hơn với mục tiêu bạn đã đặt ra

Sự kiên trì để Viết mỗi ngày

Khi đã có được mục tiêu cụ thể, có nguồn cảm hứng và động lực viết, giờ là lúc cần “thúc” bản thân nhiều hơn để biến tất cả những điều ấy thành một phần cuộc sống mỗi ngày của bạn.

Bạn nghĩ yếu tố nào quan trọng nhất phía sau một thành công?

Thông minh xuất chúng? Năng lực vượt trội? Bản lĩnh dám nghĩ dám làm? May mắn? Tầm nhìn và tư duy chiến lược?

Rất nhiều, nhưng có một yếu tố là điểm chung cho tất cả các mẫu hình thành công, và cũng là yếu tố quan trọng nhất không thể thiếu. Đó chính là “TÍNH KIÊN ĐỊNH” – persistent. Trong khuôn khổ bài viết này, chúng ta đang nói đến việc thành công tạo dựng thói quen viết mỗi ngày, viết cho đến khi đạt được những mục tiêu như ta mong muốn.

Bản thân mình đã làm rất nhiều công việc, có việc tạo ra thành quả được công nhận, có việc gãy gánh giữa đường. Vì thế cũng rút ra được kết luận, để đạt được thành công ở bất cứ việc gì, dù lớn hay nhỏ, thì sự kiên trì là yếu tố quyết định thành bại.

cách rèn luyện thói quen viết mỗi ngày
Tóm tắt những cách để bạn rèn luyện thói quen viết mỗi ngày

Có một câu chuyện mình rất thích, thỉnh thoảng mang ra đọc để nhắc nhở bản thân, giờ thì chia sẻ đến các bạn, thay cho lời kết.

Chúc bạn bền bĩ với nguyện ước ban sơ, luôn kiên trì trên con đường bản thân đã lựa chọn.

TÍNH KIÊN TRÌ

Thiếu nữ 14 tuổi giành giải vô địch Olympic để có tiền chữa bệnh cho mẹ cùng bài học: Nếu muốn thoát nghèo, cách duy nhất là kiên trì đến cùng!

Đội tuyển lặn Trung Quốc lại một lần nữa ghi bàn thắng vào lịch sử. Quan Hongchan, một thiếu nữ 14 tuổi, đã giành chức vô địch môn lặn 10 mét với tư cách là vận động viên trẻ nhất tại Thế vận hội Tokyo, đồng thời lập kỷ lục về số điểm cao nhất trong gần 4 kỳ Thế vận hội với 466,2 điểm.

Với tư thế trên không nhẹ nhàng và chuẩn xác, khi vào nước cô bé đã đạt trọn điểm bởi 3 động tác chuẩn xác. Cô bé vô danh 10 năm trước giờ đây được hàng vạn người biết đến chỉ sau 1 ngày.

Ít ai biết rằng, Quan Hongchan tham gia làm vận động viên chỉ vì để có tiền chữa bệnh cho mẹ.

Cô bé sinh ra tại một làng quê ở Trạm Giang, Quảng Đông, cha mẹ là nông dân, gia đình sống bằng nghề nông, hoàn cảnh vô cùng thiếu thốn.

Khi được phỏng vấn, Hongchan đã chia sẻ: “Mẹ em bị tai nạn giao thông nên người hay đau ốm, năm ba hôm lại phải vào viện khám. Tiền thuốc men rất đắt. Chính vì vậy động lực để em cố gắng tập luyện không ngừng chính là để kiếm được nhiều tiền chữa bệnh cho mẹ”.

Phóng viên hỏi cô bé: “Vậy những kỳ nghỉ em làm gì?”.

Cô bé đáp: “Em ở nhà phụ giúp gia đình, vì nhà không có tiền nên em chưa từng đến công viên hay sở thú…”.

Huấn luyện viên cho biết, Hongchan là người tập luyện chăm chỉ nhất, mỗi ngày đều tập nhảy 300 đến 400 lần trên bờ và từ 100 đến 200 lần ở trên bục.

Đối với Hongchan, dù là thiên tài đi nữa, cũng không nên lơ là việc cố gắng đến cùng vì mục tiêu của mình. Cô bé cũng nói với phóng viên rằng:

“Đừng gọi em là thiên tài, vì những gì em đạt được đều thông qua nỗ lực không ngừng mới có được…”.

Huấn luyện viên của cô bé cũng khẳng định rằng: “Đừng dễ dàng dùng hai từ thiên tài để làm lơ mọi nỗ lực của người khác”.

Từ cách sống của Quan Hongchan, chúng ta có thể thấy cô bé là người cực kỳ nghiêm túc và chăm chỉ.

Be Gentle,

Love.

06/08/2022 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
trà và thưởng trà
Viết kết nối

Trà – Chốn bình yên mỗi sớm mai

by Dương My 04/08/2022

Những lúc đầu óc đang bị dao động bởi cảm xúc mạnh, được ngồi xuống thưởng thức một tách trà, mọi nóng giận đều được rửa trôi nhanh chóng. Chính vì thiên về sự yên tĩnh, lắng đọng tinh thần nên thời điểm lý tưởng nhất để thưởng trà là khi rảnh rang công việc, lúc sáng sớm. Tôi đã thực hành và thấy điều này đúng vô cùng. Để tôi kể bạn nghe về mối liên hệ giữa Trà và tôi nhé.

Trà – người bạn đồng hành của nghiệp viết lách

Là một người tập yoga nhiều năm lẫn theo đuổi lối sống và ăn uống lành mạnh, thế nên thực đơn đồ uống của tôi gần như được tối giản hết mức có thể. Ngoài một vài loại nước ép trái cây có chọn lọc, cuối cùng chỉ còn lại Trà có thể đồng hành cùng tôi nếu muốn tìm chút gì đó thi vị để thưởng thức.

Cũng lại là một người viết, tôi cần giữ cho bản thân tỉnh táo vào những khung giờ mà đối với đại đa số mọi người thấy “nghiệt ngã”, ví như lúc 3-4h sáng chẳng hạn. Trà cũng lại là sự lựa chọn tuyệt vời duy nhất khi vừa giúp tỉnh táo, vừa rất lành mạnh và không có tác dụng phụ.

Cuối cùng, là một người hướng nội đặc trưng, nếu không vì hoàn cảnh bắt buộc phải đến quán cafe trao đổi công việc, tôi thường dành hầu hết thời gian để… ở nhà. Vì thế mà Trà trở thành người bạn mỗi ngày song hành bên cạnh trong suốt thời gian biểu làm việc của tôi.

viết lách mỗi sớm
Trà là sự lựa chọn tuyệt vời giúp tôi tỉnh táo làm việc nhưng vẫn giữ được nguyên tắc ăn uống của bản thân

Mỗi ngày, lúc 4h sáng, tôi sẽ đun nước sôi, lựa chọn loại trà phù hợp với tâm trạng để khởi động một ngày mới.

Nếu hôm đó bỗng man mác một nỗi nhớ những ngày học ở Ý, tôi sẽ chọn Trà trái cây Địa Trung Hải,

Nếu thấy nhớ những người bạn Thổ Nhĩ Kỳ lúc học cùng nhau bởi các bạn ấy cũng có thú thưởng trà, tôi sẽ pha Trà hoa miền Nhiệt đới, loại trà các bạn thường pha mời tôi uống cùng.

Nếu hôm nào đó trời chớm lạnh, tôi sẽ chọn Trà Oolong sữa để nghĩ về những ngày ở Đà Lạt.

Hay nếu chỉ đơn giản cần tập trung cao độ, tôi sẽ lựa chọn Trà xanh, tuy là vị trà cơ bản nhưng đủ để giữ cho đôi mắt tôi luôn mở to và tâm trí hướng về công việc.

lựa chọn loại trà phù hợp với tâm trạng để bắt đầu công việc Viết lách
Mỗi ngày tôi sẽ lựa chọn loại trà phù hợp với tâm trạng để khởi động một ngày mới

Cũng có những ngày rệu rã, tôi không chút sức lực để rời khỏi chăn ấm nệm êm, thì cũng là nhờ nhớ hương vị từ những ly trà. Tôi vì thế có động lực bước ra khỏi những dịu dàng chết người, bật dậy để cố gìn giữ nếp sinh hoạt đã vào guồng của mình.

Người ta dễ lầm tưởng cảm hứng công việc đến trước khi chúng ta bắt đầu một việc gì đó, nhưng thật ra là đến sau khi bạn bắt tay vào làm công việc đó.

Hiếu TV – Tập Chiến thắng sự trì hoãn

“Hứng thú” vì thế dễ trở thành cái cớ cho đại đa số chúng ta trì hoãn những việc phải làm hoặc nên làm. Mỗi người đều có cách để tự tạo niềm vui, tạo cảm hứng làm việc để chiến thắng được sự trì hoãn. Cuộc đời tôi may mắn có Trà làm bạn, nhất là những khi cần lên tinh thần hay khắc chế bản thân.

Cứ vậy, một ly Trà ấm cùng hương nến thơm dìu dịu giúp tôi bắt đầu ngày mới một cách nhẹ nhàng và nhiều cảm hứng để ngồi vào bàn, viết thật hăng say. Ở thời điểm tĩnh lặng này, chỉ còn chính mình, những trang viết và ly Trà, có lẽ là lúc tôi thấy tự do và trọn vẹn nhất trong ngày.

Hương trà hoa hoà với hương vani của nến
Hương trà hoa hoà với hương vani nhè nhẹ của ly nến giúp tâm trí khoan khoái và sáng tỏ vô cùng

Thưởng Trà – niềm vui không khó tìm

Không chỉ thế, thi thoảng tôi cũng cùng vài người bạn tham gia những buổi Thưởng trà của những bên Tạp chí tổ chức để kết nối networking. Nhờ thế mà tôi cũng cập nhật cho mình chút ít kiến thức liên quan đến Trà.

Thưởng trà là một nghệ thuật đòi hỏi sự tinh tế và tỉ mỉ của người thưởng trà nói chung và những nghệ nhân trà nói riêng. Một trong những nghệ thuật thưởng trà được biết đến nhiều nhất là Afternoon Tea (hay còn gọi là Low tea) – Tiệc trà chiều. Văn hoá uống trà chiều đã bắt đầu từ năm 1840, được khởi xướng bởi công nương xứ Bedford.

Thời ấy người Anh chỉ dùng hai bữa chính mỗi ngày, trong đó thời gian bữa sáng và bữa tối cách khá xa nhau. Do đó để xoa dịu cơn đói, giới quý tộc hay dùng trà ăn kèm với bánh vào lúc 3h chiều. Ngày nay, trà chiều không còn bị giới hạn bởi thời gian, địa điểm cũng như phong cách ăn mặc.

cơ hội giúp tôi kết nối thêm bạn bè và công việc
Tiệc trà chiều kết nối bạn bè và công việc

Uống trà là để hiểu sâu một chút, sống chậm một chút, để người ta đứng lại để ngắm nhìn thế giới xung quanh nhiều hơn. Vì lẽ đó, thưởng trà nên được coi như một khoảng lặng cần thiết trong bản nhạc bận rộn của cuộc đời.

Vậy nên chiều nay hãy pha cho bản thân một ấm trà hoa, ngồi trò chuyện với nhau một chút bạn nhen.

Những loại trà mình dùng mỗi ngày đều có xuất xứ từ Trà quán Góc nhà tụi mình. Mình biết đến trà của các bạn ấy nhờ đứa em học ngoài Đà Nẵng mua cho và ấn tượng ngay từ cách các bạn chăm chút từng chiếc bao bì nhỏ, từ túi trà ngay ngắn, chỉn chu. Chắc chắn là trong chuyến bay ra Đà Nẵng gần nhất, mình sẽ đến đây để tận hưởng trọn vẹn không gian lẫn những ấm trà của các bạn ấy.

Thưởng trà - kết nối với chính mình và với bạn bè
Những chiếc túi trà xinh yêu đến từ Trà quán Góc nhà tụi mình

Chúng ta cũng có thể vừa uống trà vừa bàn công việc cùng nhau:

Liên hệ: https://www.facebook.com/TheGentlewomanWriter

Be Gentle,

Love.

04/08/2022 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
cơ địa dễ tăng cân
Viết kết nối

Một cơ địa dễ tăng cân thì có gì tốt?

by Dương My 21/05/2022

Tôi hỏi thật nhé, các bạn có yêu vóc dáng của mình không? Có thường tự dằn vặt chê bai nếu chẳng may sở hữu một cơ địa dễ tăng cân không? Bản thân tôi thì có nhé, nhiều là đằng khác. Vì thế nên bài viết này tôi sẽ không nói “Hãy yêu lấy mình dù méo tròn ra sao”. Nhưng tôi sẽ nói bạn rằng: “Hãy nhìn thấy điều tích cực từ một vóc dáng đầy đặn, hãy thấy may mắn vì mình có một cơ địa dễ tăng cân”.

Vâng, bạn không nghe nhầm đâu. Còn tại làm sao lại thấy may mắn thì có ngay bên dưới.

Một tấm gương sống động trước mắt tôi

Đại đa số những người bạn của tôi làm trong ngành Sáng tạo hay Kiến trúc đều là “cú đêm”, tức là khi màn đêm buông xuống họ mới cặm cụi ngồi vào bàn làm việc để hoàn thành những dự án của mình. Có những người là Kiến trúc sư thường thức 3-4h sáng để vẽ và hoàn thành bản vẽ. Nhưng đại đa số thì vẫn không phải là toàn bộ.

Tôi có một người đồng nghiệp, sau này vừa là bạn vừa là anh, một case mà đối với tôi khá đặc biệt. Là dân Sáng tạo nhưng ngủ trước 11h đêm và bắt đầu một ngày mới vào 4h sáng.

4h sáng – cái khung giờ mà một đứa nổi tiếng thức sớm như tôi có thử mấy năm nay vẫn chưa làm được. Điều này làm tôi chấn động tâm lý ít nhiều, kiểu “Chuyện không thể tin nhưng có thật”.

Tôi thật sự tò mò về lý do và động lực để anh – một nam thanh niên độc thân thức dậy vào lúc gà gáy sáng để làm gì?!

Câu trả lời là vì thói quen dậy sớm chạy bộ giảm cân, cho đỡ bị nhòm ngó.

Wow, lại thêm một điều ngạc nhiên nữa. Là một người có cơ địa tròn trịa, tôi thường lân la đọc những câu chuyện giảm cân để lấy động lực: nếu không phải ăn kiêng khắc nghiệt thì cũng là luyện tập theo phương pháp cực đoan. Nhưng lành mạnh kiểu thế này thì lần đầu tôi nghe qua.

Anh mặc áo mưa và miệt mài chạy bộ suốt nửa năm cộng chế độ ăn low cab kiên định thì thành quả cũng đến.

Giảm 30 kg! Từ một quả khinh khí cầu xẹp xuống còn lại bằng quả bóng cầm tay – Tôi thầm nghĩ. Anh nói giảm từng ấy ký thì cuộc đời anh bước sang một chương mới, mọi thứ tốt đẹp hơn hẳn. Chắc chắn là vậy rồi. Nhưng điều tôi thấy tốt đẹp hơn cả là ở những thói quen anh xây dựng được sau đó:

  • Nề nếp sinh hoạt tốt theo đó mà hình thành, ngủ sớm và dậy sớm
  • Giữ gìn được ý thức rèn luyện thân thể và nỗ lực duy trì một cách kỉ luật
cơ địa dễ tăng cân, vóc dáng đẹp
Chân dung nam thanh niên giảm 30kg và thức dậy lúc 4h sáng – Nguồn cảm hứng của bài viết này

Thói đời bất công nên…, à mà thôi

Hẳn bạn sẽ không phản đối khi tôi nói rằng, thế giới này được chia làm hai nhóm người: nhóm 1 hít thở thôi cũng mập còn nhóm 2 thì ăn cả thế giới vẫn gầy.

Ngay trong nhóm bạn tôi chỉ 4 – 5 thành viên thì đã có sự phân cực như vậy rồi. Đã là nhóm 1 thì không bao giờ có được niềm hạnh phúc của nhóm 2. “Một số người phải làm đủ mọi cách mà không bao giờ có được thứ mình muốn, trong khi những người khác thì lại có được nó mà chẳng tốn tí hơi sức nào.” – Haruki Murakami.

Nhưng khi nghĩ kỹ, tôi lại thấy là người thuộc nhóm 1 “trong rủi có may”. Từ chính bản thân mình, tôi thấy hành trình suốt 10 năm qua mong cầu một vóc dáng nhìn thon thả hơn có thể chưa đạt. Nhưng thứ tôi vô tình có được thì nhiều vô kể.

Luyện tập chăm chỉ mỗi tuần và giữ kỉ luật bản thân

Vì mong muốn cải thiện vóc dáng nên tôi đã thử nhiều môn và hình thức tập luyện khác nhau.

Từ cầu lông, aerobic đến nhảy các thể loại, tập gym truyền thống, gym EMS và vẫn luôn tìm thấy bản thân mình với yoga. Dù có tập luyện bộ môn nào thì yếu tố đều đặn luôn là tiên quyết nếu muốn có kết quả. Chính vì quan tâm đến một cơ địa dễ tăng cân mà tôi luôn đặt ra số giờ tập luyện mỗi tuần và cố gắng tuân thủ.

cơ địa dễ tăng cân, vóc dáng đẹp
Việc tập luyện ở 25Fit mang đến niềm hứng khởi trong mỗi buổi tập lẫn đa dạng trải nghiệm luyện tập của tôi

Kiến thức về dinh dưỡng phong phú

Cũng vì không muốn tăng cân nên tôi phải để ý những thứ mình ăn vào mỗi ngày, cắt giảm những thứ mình thích nhưng không lành mạnh. Vì hay tìm hiểu những phương pháp và chế độ ăn khác nhau để biết đâu là phương pháp phù hợp nhất với mình, mà vô tình có thêm nhiều kiến thức về dinh dưỡng.

Một cơ thể khoẻ mạnh và thậm chí mạnh mẽ hơn

Tôi nhớ thời trước khi đi học xa nhà, tôi bệnh vặt liên miên và rất khổ sở vì điều đó. Nhưng từ khi có ý thức vóc dáng và bắt đầu tập luyện thì hình như tôi rất ít khi bệnh. Kể cả hai mùa đông ở Ý chưa quen khí hậu nhưng may mắn không nằm gục vì nhiệt độ rơi xuống âm. Tôi nghĩ phần lớn đều nhờ việc trao đổi chất và đề kháng tốt lên sau thời gian dài tập thể dục.

Sức mạnh ý chí tăng lên theo mỗi bài tập

Nếu bạn từng tập gym, bạn sẽ hiểu ý nghĩa của mỗi giây, mỗi phút khi chúng ta đẩy tạ, nhảy dây hay thực hiện plank. Có những giây phút như sắp gục ngã đến nơi, bạn đều tự vấn mình “Ráng lên, 10s nữa thôi, 15s nữa thôi” hay “nhảy thêm 100 nhịp nữa thôi là được nghỉ”. Hoặc nếu ai đã từng tập yoga sẽ hiểu cảm giác giữ nguyên vị trí trong 7 nhịp đếm. Dù bản thân đã có bằng Yoga Instructor 200 giờ, nhưng thú thật là đối với tôi những nhịp đếm ấy vẫn dài vô tận.

Mỗi lần bạn động viên bản thân hoàn thành nốt một động tác nào đó, đồng nghĩa bạn đang cố gắng chạm tay đạt được mục tiêu đã đặt ra từ đầu. Dù lớn dù nhỏ, điều này cũng vô thức hình thành trong bạn ý chí kiên định đi đến cùng với kế hoạch của bản thân.

cơ địa dễ tăng cân, vóc dáng đẹp
Yoga mang đến cho tôi nhiều hơn việc chỉ cải thiện vấn đề cơ địa dễ tăng cân đơn thuần

Điều cuối cùng nhưng quan trọng nhất

Đó là tôi thấy mình lúc nào cũng trẻ trung, cũng dồi dào năng lượng để có thể làm nhiều việc khác nhau. Càng ngày, tôi càng đo lường được hiệu suất công việc của mình cao dần lên. Tôi nghĩ câu nói “Tinh thần minh mẫn trong một thân thể khoẻ mạnh” là hợp lý nhất trong tình huống này.

Vậy thì, rõ là có rất nhiều ưu điểm đáng được ghi nhận từ một vóc dáng hở tí là lên cân. Nếu không vì dễ lên cân, ta không hơi đâu rước nhiều phiền toái như thế vào người, từ luyện tập đến ăn uống, đến thói quen sinh hoạt. Nhưng vô tình, nhờ đó mà cơ thể ta được đặt vào tình trạng luyện tập từ sớm. Để từ đó những thớ cơ trở nên dày dặn và dẻo dai hơn, sức đề kháng tăng lên và quá trình lão hoá chậm lại.

Có thể tập luyện đều, ăn uống cẩn thận chưa giúp bạn có một vóc dáng trong mơ ngay, nhưng chắc chắn sẽ mang đến cho bạn sức khoẻ ổn định trên một chặng đường dài.

Be Gentle,

Love.

21/05/2022 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
Làm việc Tập đoàn trải nghiệm
Viết kết nối

Làm việc ở Tập đoàn là trải nghiệm gì?

by Dương My 18/04/2022

Từ lúc còn là học sinh cấp 3, tôi đã có cho mình suy nghĩ rằng luôn học thật tốt, có vị thế tốt để sau này vào làm việc để có trải nghiệm làm việc tại các Tập đoàn đa quốc gia, có cơ hội được trải nghiệp công việc ở nhiều nước trên thế giới và tránh xa các công ty gia đình đầy nhũng nhiễu. Có thể là nhờ một lòng đinh ninh như thế mà ngay từ công ty đầu tiên tôi vào làm đã là tập đoàn Tài chính Bảo hiểm lớn. Ngoài những điều học được về công việc, quy trình… không cần phải bàn cãi, thì những trải nghiệm bên ngoài công việc là những điều tôi trân quý vô cùng. Những trải nghiệm này mới là điều thật sự giúp tôi biết thế giới bên ngoài kia có những điều hay và mới và lạ đến thế.

Lần đầu tiên được bay đi công tác

Trong tâm trí của một đứa trẻ quê thì việc được di chuyển bằng máy bay hẳn là một niềm mong mỏi to tát. Tôi còn nhớ lúc sinh viên đã ghi vào wish list “Dẫn Mẹ đi đây đó bằng máy bay”.

Vậy nên kỉ niệm lần đầu bay tôi còn nhớ như in: năm 2013, đó là dịp tôi về tổ chức sự kiện khai trương văn phòng ở Bạc Liêu, cũng là lần đầu đi công tác. Tôi đã bay về Cà Mau và đi xe ngược lên Bạc Liêu. Suốt quãng đường bay, tôi cứ nhìn ra bầu trời ngoài cửa sổ máy bay. Quả là đẹp đẽ, cao rộng, nó mênh mông và lớn lao như những hoài bão trong lòng tôi vậy. Tôi cũng nhớ như in cảm xúc dạt dào rung cảm khi ngồi xe từ Cà Mau về Bạc Liêu, nghe bài Dạ cổ hoài lang. Chắc suốt đời này không có lần nào nghe hay bằng lần ấy.

Làm việc ở Tập đoàn trải nghiệm phong phú
Làm việc ở Tập đoàn lớn cho tôi những trải nghiệm mở mang tầm mắt…

Trải nghiệm làm việc Tập đoàn – Được đến các Khách sạn lớn tổ chức sự kiện

Công việc chính thức ở Tập đoàn tiếp theo của tôi kéo dài gần 4 năm, điều này cho tôi nhiều cơ hội được dự các sự kiện lớn của công ty. Đặc biệt là những lần vinh danh đội ngũ kinh doanh xuất sắc. Phải nói qua một xíu cho những ai chưa biết, ở những Tập đoàn Bảo hiểm Nhân thọ, vị thế của nhánh Sale (Kinh doanh) tạo ra danh số tốt rất cao. Nói nôm na là “có số đi rồi nói chuyện”. Vậy nên vào những dịp vinh danh, tưởng thưởng cuối năm, công ty sẽ không tiếc tiền tạo ra những sự kiện hoành tráng để những người Saler cảm thấy mình được trân trọng, thuyết phục họ thêm trung thành với công ty, thu hút người mới và cũng là một cách thị uy với các “công ty bạn” trên thị trường.

Là người phụ trách phần Truyền thông, dĩ nhiên những sự kiện này tôi cũng có cơ hội được “đi ké” để lấy tin bài, làm truyền thông, đi báo sau sự kiện. Tôi còn nhớ sự kiện năm đầu tiên tham gia cách đây gần 8 năm mà tổng chi phí đã là 6 tỷ, lúc ấy có ca sỹ nào nổi tiếng là mời về biểu diễn hết. Khỏi phải nói, các anh chị Kinh doanh thích thú vô cùng.

Hay như lần khách sạn 6* đầu tiên ở Việt Nam xuất hiện, thì các Sếp cũng lựa chọn tổ chức tiệc sinh nhật công ty ngay sau ngày Khánh thành. Tuy phong cách nội thất không phải guu của tôi nhưng vẫn phải công nhận khách sạn hoành tráng sang trọng, sơn son thiếp vàng. Nếu không được dự sự kiện công ty, tôi cũng không biết khi nào mình mới đặt chân đến nơi này.

Hoặc những buổi Tiệc trà, Tiệc trưa gặp gỡ các anh chị đứng đầu các tờ báo lớn trên cả nước, tôi được cấp ngân sách tổ chức ở những khách sạn sang nhất Hà Nội. Giá tiền bộ ly tách của họ chắc cũng bằng cả tháng lương của những đứa mới đi làm.

Những lúc như vậy trong lòng tôi đều reo lên cùng một câu, đúng là: “Đi cho biết đó biết đây/ Ở nhà với Mẹ biết ngày nào khôn” ^^

Làm việc ở Tập đoàn giúp tôi trải nghiệm nhiều
… hướng tôi đến nơi ngậm tràn ánh sáng

Được đến những Lễ kí kết trang trọng

Một điều giúp đôi mắt tôi mở to hơn chính là được tham dự các Lễ ký kết của Sếp cấp cao với các ngân hàng đối tác. Ở những sự kiện này, tôi được gặp những nhân vật chủ chốt của những doanh nghiệp lớn, được nghe những chủ đề họ thảo luận cùng nhau, được cảm nhận khí chất của họ ở cự ly gần. Cứ mỗi lần như thế, tôi lại thấy mình phải tiến bộ, phải nỗ lực nhiều hơn nữa, để thăng cấp bản thân liên tục.

Năm đầu tiên tôi đi làm, có đợt công ty kí thoả thuận hợp tác với ngân hàng HD Bank, cuối sự kiện bên đó tặng cho mỗi người chúng tôi một bộ ấm tách. Tôi mang về cho Mẹ tuỳ ý sử dụng. Vậy mà Mẹ xem như báu vật, mỗi dịp Tết đến mới dám mang ra dùng, hết 3 ngày Tết là lau chùi cẩn thận cất lại vào hộp 😄

Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh ấy, tôi luôn thầm nhủ thế giới quan của mình phải rộng lớn hơn nữa để vững chải lo cho những người tôi yêu quý.

Người ta nói: “Bản lĩnh của người cha càng lớn, thế giới con cái sẽ càng được rộng mở, cũng sẽ càng trở nên xuất sắc”. Tôi không may mắn có con đường dọn sẵn nên chỉ quyết chí trở thành ngọn hải đăng cho chính mình, luôn ý thức phía trước mình có em nhỏ, phía sau còn có mẹ già.

Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Nghệ thuật trình diễn đa màu sắc

Lần đầu tiên được trải nghiệm những Lễ hội

Năm nay Tập đoàn tôi đang làm việc may mắn có Sếp Tổng mới về. Anh là một người đầy cấp tiến, tiên phong định vị hình ảnh và nhận diện công ty theo hướng Văn hoá & Nghệ thuật.

Có buổi nói chuyện với team Marketing chúng tôi, anh nói về hình ảnh người thợ máy làm việc nặng nhọc suốt ngày đêm nhưng thu nhập rất thấp. Vì sao vậy? Bởi vì công việc của họ lặp đi lặp lại cùng một động tác, không cần sáng tạo, không cần đổi mới. Anh vì thế mà luôn nỗ lực đưa những thứ mới mẻ vào quá trình tái định vị công ty. Tôi nghe mà lòng nhiều suy nghĩ, cả cho việc công ty lẫn những dự án tôi ấp ủ riêng mình.

Sự kiện gần đây nhất tôi được dự là Light Festival – Be bolder, từ thông điệp đến cách thể hiện vô cùng mới. Thay vì Year End hay New Year Gala mời toàn thể nhân viên đến nghe chia sẻ rồi ăn tối tại nhà hàng sang trọng như thường thấy. Anh tâm huyết chỉ đạo ekip từ ý tưởng ban đầu, đến giai đoạn thành hình và đưa vào thực tế vận hành.

Vén bức màn bước vào sảnh chờ là một không gian hoàn toàn khác, không có sân khấu, không micro nhưng đổi lại là nơi ngập tràn ánh sáng và sắc màu, nhiều khu vực chụp hình với các setting kĩ lưỡng. Tuy không khí chung sôi nổi là thế nhưng không thiếu những khoảng lặng, đủ cho – nếu có một ai đó chợt muốn dừng lại để suy nghĩ, chiêm nghiệm.

Thông qua những ý tưởng mới mẻ ấy, nhiều sự kiện với concept Ánh sáng dần xuất hiện, nhưng mỗi sự kiện là một phong cách đa dạng, không trùng lắp. Một cá thể nhỏ bé như tôi vì thế may mắn được nhìn ngắm những thứ lớn lao, đẹp đẽ, khai mở các giác quan và hiểu biết của mình.

Hãy ngắm nhìn cùng tôi nhé.

Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Làm việc ở Tập đoàn nhiều trải nghiệm
Những không gian sự kiện tràn sắc màu và đậm tính trình diễn nghệ thuật thị giác

Be Gentle,

Love.

18/04/2022 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
đến gần giấc mơ
Viết kết nối

Đến gần giấc mơ – Chúng ta làm gì cho điều ấy?

by Dương My 15/03/2022

Bầu trời trong giấc mơ của bạn có màu gì?

Hôm rồi My có dịp được tham gia lớp vẽ canvas, đề tài cô giáo cho là:

  • Bạn hãy nhắm mắt lại, thiền trong ít phút, hít thở chậm rãi và cảm nhận, hãy đến gần giấc mơ của bạn
  • Điều gì hiện lên trong tâm trí bạn? Hãy cùng người bạn kế bên vẽ nên điều đó, có ít nhất một điểm kết nối giữa hai bức hình
mình vẽ về cách đến gần giấc mơ
Đây là một cơ hội tuyệt vời để My đặt cọ vẽ xuống giấc mơ mình giấu trong tim lâu nay

Nếu được yêu cầu vẽ điều bạn thường mơ về, bạn sẽ vẽ điều gì? Bầu trời trong giấc mơ của bạn trông ra sao? Là đầy sao trời hay trong xanh đầy nắng và gió?

Riêng My, đó là thung lũng với triền cỏ xanh mênh mông xen giữa những rặng tuyết sơn trùng điệp, dù chỉ là giấc mơ xa xôi, nhưng đó là điều My vẫn luôn nghĩ về. Không phải chỉ hôm nay khi nhận được yêu cầu từ cô giáo mà điều đó mới hiện ra. Trong những giấc mơ của mình, thi thoảng bầu trời trong vắt và thảm cỏ xanh trải dài cùng những đàn bò Yak, những đàn linh dương vẫn chạy nhảy mãi không dừng.

My nhớ lúc còn nhỏ, hồi Ba còn sống, có lần Ba hỏi “My thích sau này lớn lên sống ở đâu?!”.

Mình không ngần ngại mà đáp ngay: “Con sẽ cùng chồng nuôi gia súc và sống ở thảo nguyên bao la”. Mình nhớ Ba còn cười nói: “Sao không sống ở thành phố mà đi về thảo nguyên sống chi cực vậy con”.

Lúc đó mình nghĩ: “Sống như vậy mới tự do tự tại và hạnh phúc chứ nhỉ?”. Nhưng mình không trả lời, có thể chính mình cũng nghĩ đó là suy nghĩ của con trẻ thoáng qua. Nhưng không phải thế, bao nhiêu năm trôi qua, dù là năm 10 tuổi hay 30 tuổi, giấc mơ đó vẫn vẹn nguyên trong tâm trí mình. Suốt từng ấy năm, nhiều chuyện xảy ra, mình cũng đi đông đi tây, châu Âu châu Á đủ cả. Mình cũng càng ngày càng hiểu bản thân hơn, vì thế càng nhìn rõ miền đất hứa của mình là nơi nao.

Mình biết giữa giấc mơ và thực tiễn cách nhau vạn dặm, có người càng đi càng xa giấc mơ thuở thiếu thời, cũng có người vì cơm áo gạo tiền mà quên bẵng điều đó. Mình không muốn như thế. Mình lựa chọn gìn giữ vùng trời ấy trong tim, cũng chưa lần thổ lộ với ai. Vì để không xa rời nó, mình cũng vạch lộ trình để mỗi ngày mỗi chút đi đến gần giấc mơ thêm một bước.

đến gần giấc mơ qua tranh vẽ
Bầu trời trong lòng My cao và rộng, trong và xanh thẳm

Thế, mình chuẩn bị gì để đến gần giấc mơ của mình?

Đầu tiên tiền đâu – Tiền không phải là tất cả, nhưng không có tiền thì vất vả

Để sống được ở một nơi khác nơi mình sinh ra và lớn lên, hoàn toàn không dễ. Chúng ta thường bị neo lại ở một nơi nào đó suốt đời thường đơn giản vì công việc toàn thời gian cố định. Mình đã từng trải nghiệm sâu sắc điều này trong 2 năm học Master ở Ý, vất vả lắm chứ không thường. Vì thế mà mình vẫn luôn tìm kiếm những cơ hội tạo ra dòng tiền thay vì món tiền.

Mình thấy may mắn nhất vẫn là bản thân trung hoà giữa sự mơ mộng và thực tiễn, có chút phù phiếm với niềm vui riêng nhưng cũng rất biết tự lượng sức mình. Không phải chỉ vì đến gần giấc mơ mà mù quáng không tính toán.

Tiếp theo là sức khoẻ

Để di chuyển từ nơi có khí hậu nhiệt đới gió mùa như Việt Nam đến sống ở nơi có khí hậu lạnh và khô 9 tháng trong năm mình cần chuẩn bị nhiều thứ. Cũng nhờ hai mùa đông ở Ý cho mình kha khá bài học xương máu, từ trải nghiệm nhẹ về mùa đông (-5) độ cho đến những cơn mưa lạnh cắt da thịt và hơn nửa năm không thấy Mặt Trời. Mình cũng ý thức được những thứ cần chuẩn bị nhiều vô kể, nhưng trên hết vẫn là sức bền và hệ miễn dịch của cơ thể.

Trước nay mình vẫn duy trì chế độ luyện tập và ăn uống, sinh hoạt khoa học nhất có thể. Tuy nhiên, mình biết vẫn cần thêm nhiều những giờ chạy bộ hay những bài luyện cadio tim mạch nữa, chỉ là không gian sống hiện tại chưa cho phép. Nhưng chắc chắn là điều này đã nằm trong kế hoạch “đến gần giấc mơ” của mình rồi.

mình ngồi nghĩ về cách đến gần giấc mơ
Còn gì tuyệt hơn việc đắm mình giữa thiên nhiên và mơ về cây cỏ

Hành trình đến gần giấc mơ: Ngôn ngữ là điều không thể bỏ qua

Mình đã từng đến sống ở quốc gia mà một chữ bẻ đôi ngôn ngữ của họ mình cũng không biết. Khó khăn vô cùng, không chỉ trong giao tiếp ở trường hay đi mua sắm hằng ngày, mà còn là sự hoà nhập và thấu hiểu. Mình không muốn điều đó lặp lại, đặc biệt là với vùng đất linh thiêng trong lòng mình.

Vì thế mà từ giờ mình đã bắt đầu học tiếng Hoa, rồi dần dần sẽ học đến tiếng Tạng. Một hành trình không dễ đi nhỉ, nhưng vì lý tưởng, mình sẽ dốc lòng; vì đến gần giấc mơ, mình sẽ nỗ lực. Mình muốn viết ra đây để đâu đó có người ủng hộ cho mình thêm động lực (lẫn áp lực) mà cố gắng.

Điều cuối cùng và cũng quan trọng nhất, chính là niềm tin

Mình nghĩ để đặt chân được đến vùng đất ấy cần có cái duyên đủ lớn, thậm chí có gì đó liên quan từ trong những kiếp trước. Mình nhớ hồi 2015 cũng đã có kế hoạch đến đó cùng vài người bạn. Nhưng cùng năm đó thì nơi ấy bị đàn áp, đập phá dã man, mình đã khóc và đau lòng rất nhiều khi đọc những tin tức ấy. Mình biết là thời điểm ấy chưa phù hợp, mình chưa có sự chuẩn bị, còn nhiều thiếu sót nên chưa đủ cơ duyên.

Năm trước mình có làm bài sinh trắc vân tay, trong đó có phần test về các chỉ số thông minh. Bộ chỉ số này gồm 8 loại, thì bạn biết chỉ số nào của mình cao nhất không? Chính là Spiritual Quotient – chỉ số thông minh về mặt tinh thần, tâm hồn, tâm linh. Ban đầu mình khá ngạc nhiên vì chưa từng biết có chỉ số này trước đó, nhưng sau nghiệm lại thì thấy có lẽ đúng thật.

Khi ai đó hỏi cuốn sách nào giúp bạn thay đổi nhiều nhất?! Mình không ngần ngại mà đáp ngay rằng: Hành trình về phương Đông – Phóng tác bởi bác Nguyên Phong. Cuốn sách đã thay đổi nhân sinh quan của mình, giúp mình sống tốt hơn và an yên hơn rất nhiều. Mình nghĩ cũng nhờ chỉ số SQ cao nên những điều mình nghiệm ra từ cuốn sách ấy rất rõ ràng và vững vàng. Đến khi đọc những cuốn sau đó như Đường mây qua xứ tuyết, Con đường mây trắng, Hoa trôi trên sóng nước, Bên rặng Tuyết Sơn… hay gần đây nhất là Muôn kiếp Nhân sinh, gần như chỉ để nhắc nhớ và xác nhận lại lần nữa những điều mình đã nghiệm ra từ Hành trình về phương Đông. Cũng hy vọng mỗi lần đọc lại cuốn sách này là một lần tiếp thêm niềm tin để mình bắt đầu hành trình của riêng mình, đến gần giấc mơ của mình thêm một bước.

Xin được trích đoạn ngắn tả cảnh làm mình ấn tượng từ tác phẩm Mật Mã Tây Tạng của HÀ MÃ:

“Thiên đường! Ha ha, đúng là thiên đường!” “Nhưng, khi chúng tôi trượt xuống đến nơi mới phát hiện ra”, ánh mắt Ba Tang đảo tròn, “dưới đó không còn thấy tuyết trắng mênh mông nữa, cây cao chọc trời, cỏ xanh mát mắt, rừng cây bất tận kia, khi ta lần đầu tiên nhìn thấy, đó thật đúng là một thiên đường!

Chúng tôi đi qua rừng sâu thì thấy một thảo nguyên mênh mông, bãi cỏ rộng không thấy tận cùng, cứ như nối liền với núi tuyết vậy, đồng thời, chúng tôi cũng phát hiện ra một bầy linh dương Tây Tạng vô cùng đông. Tôi tin chắc, đó là một vùng đất bị quên lãng, tôi chưa bao giờ thấy nhiều linh dương đến thế.”

Và còn nhiều đoạn sống động nữa trong Mật Mã Tây Tạng hay Chó Ngao Tây Tạng, làm mình vương vấn mãi.

mình nâng niu con đường đến gần giấc mơ
Nơi vẽ tranh đẹp nhất thế gian

Hẳn vậy mà khả năng vẽ của mình quả là không đủ để thể hiện vào bức tranh những gì lòng mình nghĩ, chỉ hy vọng qua năm tháng bút lực mình sẽ làm được điều đó.

Tuy nhiên, việc vẽ tranh này cũng thú vị vô cùng, đây là lần đầu mình trải nghiệm, lại là ở vùng đất thơ mộng của Đà Lạt nên mang đến cho mình nhiều cảm xúc khó quên.

Hôm đó team mình gồm 12 người, cắm trại ở Đà Lạt Camp một đêm, sáng ra vẽ tranh canvas.

  • Vẽ tranh: Lê Thơ ở Đà Lạt
  • Fanpage: https://www.facebook.com/lethobenthos
  • Cô giáo và trợ giảng khá thân thiện, chu đáo, ân cần chỉ báo suốt hành trình vẽ ấy.
Một trải nghiệm tuyệt vời mà Đà Lạt Camp và Lê Thơ đã mang đến cho team mình.

Hy vọng sẽ là một gợi ý để các bạn có thêm trải nghiệm thú vị.

Be Gentle,

Love.

15/03/2022 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
viết lách kiếm tiền online; content marketing
Popular PostViết kết nối

Vì sao tôi chọn đồng hành cùng viết lách?

by Dương My 08/07/2020

Để tôi giới thiệu qua một chút về mình nhé:

  • 📍Master of Marketing & Innovation, Venice, Ý
  • 📍Chuyên gia BGS Global, Trainer AiM Academy
  • 📍Sáng lập: https://duongmy.com/
  • Đã có 10 năm làm việc trong lĩnh vực Marketing với nhiều mảng lớn khác nhau từ PR internal & external, corporate communications & event đến branding & digital, product & channel marketing.. với những kinh nghiệm thực chiến tại các Tập đoàn Tài chính Bảo hiểm đa quốc gia. 

Điểm qua vài điểm như vậy để bạn thấy tôi có nhiều điểm tiếp xúc với công việc viết lách cũng như có chút thành tựu với chuyên môn của mình. Tuy nhiên, điều tôi thấy lại là tôi quá tập trung viết cho người khác, chứ chưa bao giờ thật sự viết cho bản thân mình; tôi viết vì được trả tiền lương theo tháng chứ chưa từng tự tạo dòng thu nhập thụ động cho mình.

Thuộc thế hệ Millenial tiêu biểu, tôi cũng như rất rất nhiều bạn cùng trang lứa khác bị đóng khung suy nghĩ từ nhỏ rằng: có một công việc được xã hội công nhận chính là thành công và sẽ làm giàu có hoặc sống xông xênh được từ đó. Bằng chứng là, từ ngày còn học Trung học Cơ sở hay Trung học Phổ thông, phụ huynh nào cũng hướng con mình tập trung học các môn tự nhiên (Toán, Lý, Hoá, Sinh) để sau này rộng đường thi vào khối A, B. Bởi theo các cụ, học những khối đó dễ đậu được Đại học, và sau đó tốt nghiệp dễ “xin được việc làm”.

Tuy nhiên, thực tế có phải như thế không?

Viết lách đồng hành cùng tôi cả một quãng đường dài

“Quay ngược thời gian, trở về với tuổi thơ”, từ lúc còn nhỏ xíu, tôi đã luôn thích ngồi ở một góc nhà sau giờ học, để đọc sách và nghĩ ngợi, cũng nhạy bén thuộc làu thơ ca. Những năm cấp Hai trong đội tuyển học sinh giỏi Lý nên dẫn đến một điều hiển nhiên là cấp Ba sẽ vào ban Tự nhiên.

Tuy học chuyên ban Tự nhiên (Toán, Lý, Hoá, Sinh) nhưng tôi lại chọn thi học sinh giỏi (HSG) Văn ^^, tôi cũng thường viết những đoạn văn ngắn đến các báo Dưới Mái Trường, Hoa Học Trò… để gởi đăng và thi thoảng được nhuận bút. Ngày đó ai cũng thắc mắc sao tôi học một đường mà thi HSG một nẻo, chính tôi lúc ấy cũng chẳng lý giải được. Mãi sau này nghiệm lại tôi mới rõ nguyên nhân.

Rồi khi ra trường, cơ duyên đến với công việc PR – Quan hệ công chúng, dùng nhiều đến kỹ năng viết lách, lại một lần nữa mình có nhiều cơ hiện cọ xác và khai thác thế mạnh này.

Mỗi ngày đều viết rất nhiều, từ thông cáo báo chí, bài dài, bài ngắn đến tin tức, các ấn bản truyền thông… nên cơ hội tôi nhận được các jobs freelancer về viết cũng đến kha khá. Thù lao tôi được trả trên mỗi bài là tiền triệu trở lên, có thể vì ngành BHNT vốn kén người viết, thường chỉ thuê các phóng viên có kinh nghiệm trong mảng Đầu Tư – Tài Chính, vì thế khi thuê một người thường (tức không phải phóng viên viết) thì chi phí trên mỗi bài viết sẽ tiết kiệm được nhiều. Tuy nhiên thực lòng tôi không mấy mặn mà với các jobs này nên chỉ nhận jobs trong 5 năm đầu đi làm. Những ai làm freelancers hẳn biết những mệt mỏi, chua chát của việc viết cho người để lấy tiền nó làm mình rã rời cỡ nào. Nên sau đó gần như tôi không kiếm tiền từ khả năng và kinh nghiệm viết của mình nữa, những gì tôi viết ra được cất giấu rất kĩ và chỉ để thoả mãn cảm xúc cá nhân của riêng mình.

viết lách kiếm tiền, kinh doanh online, content marketing
Tôi thật sự yêu cảm giác mỗi khi mình ngồi viết điều gì, viết giúp tôi kết nối nhiều hơn với chính mình
cũng như (biết đâu) tạo ra được điều gì đó ý nghĩa cho người đọc của mình

Mới năm 2020, có một start-up mới nổi về truyền thông mời tôi cộng tác ở chuyên mục “Góc nhìn chuyên gia“, thù lao trên bài viết thì ít xíu à nhưng đó không phải là vấn đề. Vấn đề là tôi không đủ tự tin, lo ngại bản thân chưa xứng để viết cho những chuyên mục đó. Thế là tôi cũng lại từ chối cơ hội ấy. Bây giờ thì trang truyền thông đó đã rất nổi, hẳn rất nhiều bạn trẻ đều biết.

Cũng trong năm ngoái, cơ duyên sao tôi biết đến các group chuyên về viết lách, như Viết 100 và Viết lách kiếm tiền…, gần như mỗi ngày tôi đều đọc các bài viết của các thành viên. Có bài viết với chủ đề thiệt mới, nhưng hầu hết là viết những vấn đề tôi đã biết rồi, đã làm qua rồi. Tuy nhiên các bạn viết tỉ mỉ, chăm chút, giải quyết từng vấn đề từ nhỏ nhất, để bất kì ai cũng có thể hiểu và tìm thấy giá trị trong bài viết của các bạn.

Nhiều lần đọc được các bài viết của các bạn, tôi đều cảm thán: “Hay vậy trời, việc này mà cũng có thể khai thác được và viết thành một bài viết dài và tốt như vậy hở?!”

Tôi học được nhiều từ sự nhạy bén trong cách khai thác chủ đề, tôi học được sự chăm chỉ và tỉ mỉ, tôi cũng học được sự tận tuỵ trong cách sẻ chia và cho đi của các bạn. Cũng từ đây tôi hiểu là bất kể bài viết về chủ đề thiệt lớn lao hay thiệt giản đơn cũng đều sẽ giải quyết được vấn đề của một ai đó, cũng sẽ có người cần.

Tôi biết đã đến lúc “cho đi” nhiều hơn

Thú thật là sau khi hoàn thành chương trình học Master về nước, có tấm bằng Thạc sỹ, tôi mới dám mạnh dạng thể hiện mình nhiều hơn. Trước đó tâm lý ngại ngùng cố hữu thường lấn át tất cả, vì thế tôi không nghĩ mình có khả năng đủ để đứng lớp, chia sẻ ở góc độ chuyên gia hay tổ chức đào tạo cho các em sinh viên.

Giờ đây, tôi tự tin hơn với nền tảng có được sau một quá trình phấn đấu, cộng thêm phần quan trọng không thể thiếu là kỹ năng viết lách đủ đầy. Tôi thấy mình dồi dào năng lượng hơn bao giờ hết để làm thật nhiều việc và trao đi thật nhiều giá trị:

  • Tôi được mời về dạy về các lớp Truyền thông tích hợp (ICM), Quan hệ công chúng (Modern PR), Viết nội dung Quảng cáo tiếp thị số (Content MKT)
  • Trở thành Trainer chuyên tổ chức các workshop trong dự án Giáo dục cộng đồng miễn phí cho các em sinh viên về định hướng nghề nghiệp và các kĩ năng mềm.
  • Trở thành cây bút “Chuyên gia” của các Học viện chuyên đào tạo về Truyền thông Marketing
  • Tạo ra chiếc blog này, chia sẻ kiến thức về MMO, MLM, Kiến thức Tài chính & Đầu tư cho người mới, người không chuyên
  • Trở thành người kể những câu chuyện về hành trình phát triển và hoàn thiện bản thân, truyền cảm hứng đến những người cùng chí hướng

 

Tôi kể ra những điều này để bạn thấy chuyên môn nghề nghiệp và những kĩ năng như chia sẻ, giảng dạy và viết lách có thể bổ trợ qua lại, tạo ra được một tổ hợp rất lớn những cơ hội công việc cho chúng ta. 

My Dương
Công việc viết lách mang cho tôi niềm tin lớn lao về tương lai làm việc tự do tự tại

Trở lại câu hỏi tôi có bỏ dở ở đầu bài: “Liệu có phải cứ học các môn Tự nhiên thì sẽ dễ xin được việc hơn những khối ngành Xã hội không?“. 

Câu trả lời của riêng tôi là: không nhé 🙂 Thật ra với những bạn mạnh về Văn – Anh – một số môn ngoại ngữ, cơ hội bạn đá chéo sân và linh động chuyển đổi giữa các công việc sẽ linh động hơn nhiều.

Tôi khá hối tiếc vì thời cấp 2 không tham gia vào đội tuyển học sinh giỏi Anh hoặc Văn khi được các thầy cô bộ môn đề nghị. Tôi đã chạy theo những môn Tự nhiên như sự lựa chọn duy nhất trong đời. Thậm chí khi thi vào cấp 3, nhà trường còn chia lớp theo kiểu cứ mặc nhiên những đứa điểm cao là vào lớp Tự nhiên, thấp hơn xíu thì vào ban Xã hội, thấp hơn nữa thì vào ban Cơ bản. Vô hình chung khi nhìn vào đã thấy rõ “nhất bên trọng, nhất bên khinh”.

Nếu thời đó tôi theo hướng Văn chương, hoặc Ngữ văn Anh thì có lẽ tôi sẽ vào Đại học những ngành như Nhân văn, Đông Phương học… Nhưng tính ra đời tôi còn may mắn chán, rẽ dần dần hướng công việc thành ra lại gần khối ngành xã hội hơn, công việc cũng dùng câu chữ là chính. May mắn thế, nên tôi mới khai thác được những thế mạnh của bản thân. Và giờ lại giúp tôi choàng thêm những mảng công việc tạo dòng thu nhập thụ động thứ 2, thứ 3… và hy vọng đến thứ n.

Cụ thể cách tôi tạo thế nào thì bạn cùng đọc bài 3 cách kinh doanh online và theo dõi blog để có câu trả lời chi tiết nhé.

 

Be Gentle,

Love.

08/07/2020 0 comment
0 FacebookTwitterPinterestEmail
phát triển bản thân, nỗ lực để thành công
Popular PostViết kết nối

Cần một khái niệm về sự thành công cho riêng mình

by Dương My 08/07/2020

Bài viết chia sẻ về quá trình trưởng thành trong suy nghĩ, những đổi thay, cải thiện để hoàn chỉnh bản thân và như mục tiêu của chiếc blog, chính là để trở nên ưu tú hơn mỗi ngày. Nếu bạn thường tự vấn về sự thành công của bản thân, Thì tôi xin nói: “Đã đến lúc cần có một khái niệm về sự thành công cho riêng mình. Tôi sẽ đồng hành cùng bạn!”.

Độ tuổi thành công quan trọng đến thế sao?

Bạn mến, năm nay bạn bao tuổi?

Hồi tưởng lại những mốc thời gian của quá trình trưởng thành, hẳn không ít lần chúng ta hoang mang, vô định.

18 tuổi, nếu là dân tỉnh lên thành phố trọ học sẽ ít nhiều đối mặt với bao đổi thay, nhiều khía cạnh cần thích nghi, biết bao nhiêu áp lực học hành, thi cử, làm thêm, tiền nong.

25 tuổi, áp lực tài chính, hỗ trợ gia đình, hướng đi và nghề nghiệp, liệu đã đúng chưa? Có rơi vào trường hợp học một nghề, làm một nghề mà thực tâm lại thích một nghề khác không? Có thấy bế tắc với những thử thách liên tục ập trên con đường chạm đến mốc trưởng thành không?

30 tuổi, áp lực của sự ổn định, yên bề gia thất, và thậm chí áp lực thành công và có cuộc sống sung túc.

 

Tôi còn nhớ thời sinh viên lăn lộn đầy bụi bặm của mình, cũng làm thêm khắp nơi, cứ kiếm được đồng nào, nghe ở đâu có ai dạy kiến thức, kĩ năng gì hay là chạy tới học ngay. Có lần cũng đến tham gia buổi dạy kiểu như workshop miễn phí bây giờ. Thầy giáo của Đại học Kinh tế chia sẻ về những tiền đề, hoạch định để thành công. Thầy bảo độ tuổi thành công càng ngày càng sớm, ở Việt Nam thì trung bình là 29 – 30 tuổi. Thầy cũng hướng dẫn chúng tôi viết xuống, rõ ràng, chi tiết từng cột mốc 3 năm – 5 năm – 10 năm bạn muốn đạt được gì. Ví dụ cấu trúc kiểu:

Năm 25 tuổi – 30 tuổi – 40 tuổi, tôi có:

  • Sự nghiệp:…
  • Nền tảng học tập:…
  • Tài chính:…
  • Tài sản:…
  • Ước mơ cho bản thân:…
  • Ước mơ cho gia đình:…

Tôi cũng viết hết một trang A4, rõ ràng, chi tiết, hừng hực khí thế và đầy mộng tưởng. Với một đứa hiếu thắng, tôi để mốc thành công của mình là 28 tuổi (phải sớm hơn người khác tôi mới chịu).

Thời gian trôi qua, bản kế hoạch/ ước mơ đó vẫn là niềm cảm hứng, là động lực để tôi nhìn vào phấn đấu. Tấm bản ấy cũng giúp tôi chạm gần hơn với cơ hội công việc đầu tiên ở Tập đoàn Tài chính lớn, dù chưa tốt nghiệp. Thầy dạy các bộ môn PR của tôi cũng đồng thời là Head of Marketing ở công ty ấy nói rằng: “Không phải ai ở độ tuổi của em, thậm chí lớn hơn nữa, có bảng kế hoạch cụ thể như thế cho riêng mình“. Giờ nghĩ lại chắc lúc ấy Thầy đã nghĩ: “con bé này hư cấu quá”, vì tôi toàn viết đạt mốc tiền tỷ trong bản kế hoạch 😉. Nhưng có sao đâu nhỉ, quan trọng là người ta nhìn thấy mình có mong muốn, có quyết tâm và có kế hoạch rõ ràng.

Quay trở lại cột mốc thành công tôi đã viết, 28 tuổi.

Từ năm 18 tuổi viết bản ước mơ đó, tôi đã luôn chăm chỉ với niềm tin lớn lao về sự thành công. Tất nhiên là nỗ lực theo cách của một em sinh viên dưới quê lên Sài Gòn trọ học. Không có anh chị, không người đi trước, không người hướng dẫn, không nền tảng, không định hướng… tất cả đều rất cảm tính, đều rất bản năng.

Trong suốt thời gian đó, tôi đọc được rất nhiều những câu nói về sự thành công, tôi nhớ có một câu làm lòng tôi cứ xốn xang, kích động và đôi khi thấy khủng hoảng: “Thành công đến càng sớm thì càng khiến người ta hân hoan, sự thành công càng thêm lấp lánh“. Vì càng ngày, tôi càng gần với cột mốc 28 tuổi.

Mỗi lần đọc tạp chí Forbes công bố danh sách 30under30 tôi lại thấy lòng đầy khao khát, cũng mặc định xem việc có tên trong danh sách như tiêu chuẩn thành công của người trẻ.

Nhưng rõ là tôi không thành công theo cách hiểu đó, vì: năm 28 tuổi, tôi gác lại sự nghiệp để lên đường sang Ý du học bậc Thạc sỹ cùng với hôn phu của mình, khi đó chúng tôi đã làm lễ ăn hỏi.

Khao khát thành công là điều đặc biệt quan trọng với người trẻ, giúp cổ vũ ta tiến lên mỗi ngày.
Nhưng đừng áp công thức, khái niệm thành công của người khác lên bản thân một cách máy móc và vô cảm.

Định nghĩa lại về khái niệm của sự thành công

Nghĩ lại tôi vẫn thấy may mắn vì tôi “ngộ” ra kịp lúc, biết khái niệm lại cho sự thành công cho chính mình. Tôi đã giảm bớt việc tự chỉ trích, tự dằn vặt bản thân rằng “Tại sao tôi chưa thành công?!“. Lúc trước, tôi định hình thành công ở độ tuổi 28 là: Leo lên nấc thang Trưởng phòng (Manager), là mua được chung cư ở thành phố đưa Mẹ lên sống cùng, là thu nhập bao nhiêu ngàn $ một tháng.

Nhưng rõ là 28 tuổi, tôi (chúng tôi) bỏ lại hết ở Việt Nam, trong người chỉ có vài ngàn Euro để sang Ý du học, chẳng có nhà, chẳng có xe, chỉ có hai cái bụng đầy chữ. Vì sao vậy?

  • Vì lúc đó tôi đã hiểu, việc cấp thiết trước mắt chính là phải thực hiện được ước mơ từ bé của mình: có trải nghiệm du học nước ngoài. Học là việc cả đời nhưng không phải độ tuổi nào cũng có thể đi du học và được cấp học bổng. Tôi lại không muốn bỏ qua ước mơ, tôi không muốn hối hận về sau. Lúc đó, tôi đã học được bài học về mức độ ưu tiên.
  • Vì lúc đó tôi đã hiểu mỗi người đều có time zone riêng cho mình. Có người đi trước chúng ta, cũng có người đi sau chúng ta. Quan trọng là ai cũng đang nỗ lực cho khung thời gian riêng của chính mình. Ví như tử vi của tuổi Tân Mùi những người sinh năm 1991 như tôi, đại đa số sẽ bươn chải vất vả mãi từ năm 18 đến năm 28 tuổi. Chúng tôi được ví như những chú tuấn mã có bộ vuốt chắc khoẻ không ngại phi nước đại, nhưng nghiệt ngã thay ông trời lại trải đầy đinh nhọn trên suốt chặng đường chúng tôi đi. Thế thì nếu may mắn lắm năm 28 tuổi chúng tôi mới hồi sức, dần đi vào ổn định. Ở trong tình cảnh ấy liệu thốt ra hai từ “thành công” có còn thực tế?!
  • Vì tôi đã biết công bằng hơn với bản thân mình. Tôi nghĩ không chỉ riêng tôi, nhiều người trong chúng ta dễ rơi vào trạng thái nhìn thành công của người khác và quay lại trách móc chính mình. Nhưng rõ là chúng ta không biết được xuất phát điểm của họ và ta có cùng mức hay không? Nền tảng, sự hỗ trợ, sự chuẩn bị, mức độ gia đình đầu tư đến đâu. Ta thường lấy trailer của đời người khác so với behind the senses của đời mình. So sánh không xấu, nhìn thành tựu của người khác để đẩy bản thân nỗ lực tiến lên là điều đáng hoan nghênh. Nhưng tuyệt đối đừng chê bai hay ghét bỏ bản thân mình chỉ vì nhìn thấy người khác thành công.
  • Vì tôi có được định nghĩa lại về khái niệm thành công cho chính mình.

Bài viết về sự thành công nhưng lại chia sẻ về cuốn sách Hành trình về phương Đông thì nghe có vẻ không liên quan. Nhưng thật sự đây là cuốn sách thay đổi nhân sinh quan, đánh một đòn mạnh vào tâm lý của tôi. Cơ duyên tôi đọc được cuốn sách vào giai đoạn chông chênh nhất của mình tính đến lúc này, năm tôi sắp 28 tuổi. Thời điểm đó tôi đã tự vấn bản thân hàng trăm lần rằng “Mình có nên đi du học hay không? Có nên vẫn ở đây cày thật chăm chỉ để nhanh thăng tiến và kiếm tiền mua nhà không? Mình đi rồi thì Mẹ mình thế nào?” vân vân và mây mây… Nhưng kì ngộ thay, càng đọc cuốn sách này, tâm trí tôi càng sáng tỏ, tầm nhìn tôi càng rộng mở, mọi khúc mắc trong lòng cứ nhờ thế mà dần được gỡ bỏ.

Lúc này định nghĩa thành công của tôi không còn gói gọn trong chỉ tiền, chỉ nhà và xe như chuẩn mực chung của xã hội nữa. Mà thành công của tôi nằm ở 8 lĩnh vực trong Bánh xe cuộc đời, bánh xe của tôi càng tròn đầy cân đối bao nhiêu, tôi càng thành công bấy nhiêu:

Sức khoẻ: sức khoẻ thể chất và tinh thần của tôi hoàn toàn tốt, đủ để học, làm, phát triển và tích cực.

Phát triển bản thân: hẳn nhiên rồi, tôi học tập trau dồi mỗi ngày, tôi đi du học cũng bằng học bổng 100% và được tài trợ sinh hoạt phí.

Mối quan hệ: Tôi có gia đình đầy tình yêu thương, có bạn bè xung quanh và những mối quan hệ lành mạnh, tốt đẹp.

Tài chính: Tôi có công việc chính và công việc tạo ra khoản thu nhập thứ hai, và vẫn đang liên tục chuẩn bị cho các công việc tạo ra thêm nhiều dòng thu nhập thụ động khác trong tương lai gần. Tôi cũng có bảo hiểm đủ các loại, có khoản tích luỹ và khoản đầu tư.

Sự nghiệp: Có công việc fulltime đúng chuyên môn, công việc giảng dạy và việc viết trong vai trò Chuyên gia.

Giải trí: Tôi vui với việc đọc sách, học ngôn ngữ, phân tích phim, những sở thích bổ ích và là tiền đề tốt, tạo ra thu nhập trong tương lai.

Chia sẻ/ Cộng đồng: Tôi tích cực tham gia những dự án thiện nguyện cho cộng đồng, dự án chia sẻ/ hướng dẫn sinh viên là cách tôi chọn để đóng góp giá trị, trao đi vô vụ lợi.

Tâm linh: tôi thấy mình may mắn khi có chỉ số SQ – Chỉ số thông minh tâm hồn cao nhất trong 8 chỉ số thông minh của mình. Rõ là nhờ vào năng lực này nhạy bén, tôi sẽ tối thiểu việc sai và sửa, và thậm chí phải trả giá cho việc làm sai.

Nếu trong cuộc sống này có một thứ khó làm nhất thì có thể nói đó là tìm kiếm sự cân bằng trong các lĩnh vực khác nhau của cuộc sống.
08/07/2020 1 comment
2 FacebookTwitterPinterestEmail
  • 1
  • 2

About Me

About Me

My Dương – Marketer, Trainer and Writer

Với niềm yêu thích bộc lộ suy nghĩ, chia sẻ kiến thức qua từng câu chữ được viết xuống, mình lập blog này để nhắc nhở bản thân chăm chỉ viết, truyền tải thông điệp tích cực và truyền cảm hứng cho những người luôn người nỗ lực để trở nên ưu tú hơn mỗi ngày.

Recent Posts

  • The Value of Little Things: A Team Building Reflection

    20/08/2024
  • FUNdamentals – Những điều bé nhỏ quý giá

    19/08/2024
  • Con đường sự nghiệp chân ái 

    09/03/2024
  • Phát triển Sự nghiệp song song

    03/03/2024
  • Con số năm cá nhân từ 6-9, có gì hot?

    25/02/2024

Về tác giả

banner
My Dương – Marketer, Trainer and Writer

Một cô gái luôn nỗ lực để bản thân trở nên ưu tú hơn mỗi ngày. Mong muốn sống cuộc đời tự tại như một cánh chim trời.

Xem nhiều

  • 1

    6 chìa khoá vàng đánh giá thông tin và chất lượng nguồn thông tin

    08/07/2020
  • 2

    5 bước soạn Thông cáo Báo chí

    08/07/2020
  • 3

    Ước mơ quan trọng thế nào với người trẻ?

    08/07/2020

Đăng ký

  • Facebook
  • Instagram
  • Pinterest
  • Email

COPYRIGHT © MY DUONG

The Gentlewoman Writer
  • Trang chủ
  • Về tôi – The Gentlewoman Writer
    • BUY ME A TEA
    • Tư vấn 1:1
  • Viết
    • Viết chuyên môn
    • Viết kết nối
    • Viết Kinh doanh
    • Viết phát triển
    • Viết sách
  • Khoá học
    • Đôi nét về Giảng viên
  • Trang Tài nguyên
  • Youtube
  • Podcast